Dịch: ICY
Chỉnh sửa: WindDK
Bất tiếu thật sự chạy trốn như phát điên. Chỉ vỏn vẹn một giờ ở đây mà đã mất đi liền bốn cấp, lại còn mất cả vũ khí mạnh nhất, bây giờ Bất tiếu chắc chắn là người chơi khốn đốn nhất trong game này rồi.
Các thành viên trong guild của hắn sau khi nhận lệnh, vừa leo được lên mái nhà, thì đã thấy Cố Phi cùng Tịch Tiểu Thiên chạy xa tít tắp. Bất tiếu chỉ biết rống lên trong cay cú: "Mau đuổi theo! Mau đuổi theo!" Thành viên Tung Hoành Tứ Hải như đám ruồi không đầu bay tán loạn khắp nơi, càng lúc càng thêm mất kiên nhẫn, có tên đã bỏ ra ngoài thành farm quái, kẻ thì thuận đường nhận nhiệm vụ, đi mất hút, còn có người viện cớ có việc, chạy vào khu vực an toàn rồi nhanh chóng lủi mất.Suy cho cùng cũng chỉ là trò chơi, tuy Bất Tiếu là thành viên cốt lõi, nhưng các thành viên khác gia nhập hội này hầu hết toàn vì hai chữ lợi ích, họ không rảnh mà giành thời gian làm việc vô bổ vì Bất Tiếu. Cho dù là Hội trưởng đi nữa, cũng chẳng ai mà lại phục tùng vô điều kiện. Lúc trước, họ chỉ đơn giản nghĩ mình là một thành viên hoạt động trong guild, thì phải có trách nhiệm nhất định nào đó, mới có ý muốn tới để hỗ trợ. Mà bây giờ mãi không thấy hiệu quả đâu, nên chẳng ai tự nguyện lãng phí thời gian của mình nữa, ngoại trừ Bất Tiếu và đám bạn bè bằng hữu thân thuộc.
Bất Tiếu dẫn đám bằng hữu còn lại của hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-chien-phap-su/2000594/quyen-1-chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.