Dịch: WindDK
Cố Phi cùng Tiểu Vũ đã rời khỏi giáo đường, lại một lần nữa đi quấy rầy thôn trưởng.
" Thôn trưởng, Mạc Phỉ đã bị Người Sói sát hại là người như thế nào?" Cố Phi đi thẳng vào vấn đề.
" Mạc Phỉ là một thanh niên nghiêm túc, chính trực, thiện lương, rất hòa đồng với người trong thôn, thật đáng buồn là hắn lại bị chết" Thôn trưởng nói.
Cố Phi lại hỏi thanh niên này có luyện tập qua chiến đấu không. Kết quả thôn trưởng vẫn lặp lại câu trên.
"Vậy Mạc Phỉ sau khi chết chôn ở đâu?" Cố Phi hỏi.
" Chôn ở khu nghĩa địa ở ngọn núi phía nam của thôn, người chết trong thôn đều được đưa tới đó" Thôn trưởng nói.
Cố Phi bước ra khỏi nhà trưởng thôn, đi thẳng tới tiệm tạp hóa trong thôn mua một cái xẻng, hướng phía nam đi đến.
"Ông muốn làm gì?" Dùng đầu óc chậm chạp của Tiểu Vũ vẫn chưa hiểu Cố Phi muốn làm cái gì.
" Đào mộ" Cố Phi nói.
" Tại sao làm thế?" Tiểu Vũ hỏi.
"Tên Mạc Phỉ này làm tui cảm thấy có chút cổ quái" Cố Phi nói.
" Có cái gì cổ quái?" Tiểu Vũ hỏi.
" Hắn có lẽ rất lợi hại, nhưng thôn trưởng tựa hồ cũng không biết" Cố Phi nói.
" Vậy sao ông biết?"
"À...tui đoán vậy" Cố Phi nói.
"Ừm..." Đáp án như vậy vẫn có thể lọt qua được tra hỏi của Tiểu Vũ.
Vì nhiệm vụ, Tiểu Vũ dường như không ngại hi sinh điều gì. Đào mộ cũng không làm cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-chien-phap-su/2000571/quyen-2-chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.