Đoàn người Cố Phi trở về thành Vân Đoan, tại cửa vào quán rượu cổng Đông chuẩn bị chào tạm biệt, rồi lại có người đề nghị có muốn vào quán rượu nhỏ ngồi một lúc uống vài chén hay không.
"Tôi nghĩ tôi nên logout trước." Liễu Hạ nói với mọi người, biểu hiện của cô rất là uể oải. Đối với một người trang bị bình thường như cô, kỹ thuật cũng bình thường, càng thêm việc dẫn quái hơn 10 cấp nên rất vất vả.
Nhưng cô nương này lại lần nữa thể hiện tư thái kiên cường của mình khi đối mặt Mang Mang Mãng Mãng tại thành Nguyệt Dạ, không mở miệng than lấy một tiếng khổ. Dù cho có lúc chỉ có thể tay vịn bánh lái kéo về chỉ một con quái, cũng kiên trì không bỏ cuộc.
Lúc này trở lại trong thành, khuôn mặt mệt mỏi lập tức hiển lộ ra, xoay người muốn đi, thân hình ấy cũng lảo đảo lắc lư muốn ngã.
"Cô ổn không đấy!" Cố Phi gọi sau lưng cô, bọn con gái cũng dồn dập bước sang muốn đỡ cô ấy. Với thân hình gầy nhom kia của Liễu Hạ, đi đường còn lảo đảo không vững như thế dựa vào không được bờ, dáng vẻ thảm thương cỡ nào thảm đã không cách dùng ngôn ngữ để miêu tả.
"Không có việc gì!" Liễu Hạ xua tay, "Ai cũng đừng đỡ tôi." Vừa mới dứt lời thân thể chợt ngã nhào qua bên phải, dưới chân lảo đảo hẫng qua một bước.
Trong tiếng thét chói tai của bọn con gái, tay phải Liễu Hạ chống đỡ vào bức tường bên cạnh đứng vững, quay đầu cười nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-chien-phap-su/2000441/quyen-3-chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.