Cố Phi bên này đang hết sức khinh bỉ đấy! Ngân Nguyệt vậy mà một chút cũng không phát hiện. Sau khi kể chuyện một phen lấy được sự đồng tình của mọi người, quan hệ càng thêm thân thiết với cả phòng người.
Không khỏi không thừa nhận, Ngân Nguyệt không hổ là nhân vật đã lãnh đạo một cái công hội lớn, ngay cả vào nhà tù không làm gì mấy, vẫn y nguyên có thể làm người trung tâm cả phòng.
Mọi người tự nhiên mà vây xung quanh tên đó, khiến Cố Phi cảm giác rất là căm giận.
Ngân Nguyệt cũng thật có thể giải quyết tình huống này, kể xong câu chuyện của mình lại bắt đầu móc từ trong túi ra thứ gì, vừa gọi mọi người: “Mọi người đều rất nhàm chán phải không? Tôi đây có thứ tốt để giết thời gian đó nha!”
“Cái gì, cái gì?” Mọi người tranh nhau hỏi.
Ngân Nguyệt cười híp mắt mà xòe bàn tay ra, mọi người rướn cổ lên nhìn một cái, ánh mắt đều sáng lên. Trong lòng bàn tay Ngân Nguyệt, bất thình lình có ba khối xúc xắc nằm đó.
“Có muốn chơi mấy ván hay không?” Ngân Nguyệt cười nói. Mọi người dồn dập gật đầu.
“Mấy người các anh cũng tới chứ?” Ngân Nguyệt gọi mấy khách hàng của Cố Phi ngồi xó xỉnh bên kia, từ lúc Cố Phi dụ mấy khách hàng của Ngự Thiên Thần Minh theo mình xong, mấy tên này liền tỏ ra rất buồn bực không vui, vẫn duy trì một khoảng cách cùng những người khác.
Mấy người nhìn nhau một chút. Ngồi tù khô khan như vậy, có đồ để chơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-chien-phap-su/2000426/quyen-3-chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.