Hàn Gia Công Tử an ổn mà đặt mình ẩn trên ngọn cây, nhìn mọi người trên bản đồ giống như con kiến bận rộn mà chạy, trong lòng hơi có dấy lên một chút khoải cảm. Tám chi đội nhỏ của dong binh đoàn Mục Vân, mỗi đội đều đi về hướng bốn cực và điểm giữa bản đồ hình vuông, trong đó phương hướng 0,0 là nơi đầu tiên có đội đến đấy, sau đó vẫn luôn dừng chân tại chỗ, không có nhúc nhích.
“Báo toạ độ mới, báo toạ độ mới.” Hàn Gia Công Tử ở trong kênh chat của dong binh đoàn gọi mấy người còn lại. Mặc dù đứng trên cao nhìn xa được, nhưng cũng có vài địa phương Hàn Gia Công Tử không thế nhìn thấy, ví dụ như sau đồi núi, trong rừng cây nhỏ, còn có vài nơi gồ ghề gập ghềnh.
Lúc này mấy người đều bị hắn an bài trốn vào loại địa phương như thế, làm bản thân hắn cũng không cách nào nắm giữ vị trí chính xác của họ.
Bốn người lần lượt báo lên toạ độ, sau đó khóe miệng Hàn Gia Công Tử co rút một chút: “Ngự Thiên, ngay cả tôi cũng không thể không bội phục cậu rồi đấy, xin hỏi cậu một câu là cậu đang chạy đường thẳng à?”
“Dĩ nhiên.” Ngự Thiên Thần Minh nói.
“Cậu tiếp chạy đi, tôi đánh cuộc cậu không ra nổi rừng cây này.” Hàn Gia Công Tử nói.
“Tôi nói này, Ngự Thiên cậu không đến nỗi thế chứ? Cậu làm sao làm nhiệm vụ truy nã hả? Đó không phải là cần tìm toạ độ sao?” Cố Phi hỏi.
“Quyển ghi chép toạ độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-chien-phap-su/2000402/quyen-3-chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.