Hai tiểu đội dong binh đoàn Mục Vân xông vào giữa rừng cây trên đồi, chạy thẳng tới đỉnh đồi.
Cành lá rậm rạp, muốn bằng mắt thường tìm ra người trên cây thật không phải là chuyện dễ dàng. Nhưng Vân Trung Mục Địch đã chắc chắn có người ẩn thân tại đấy, tự nhiên sẽ không tùy tiện buông tha, mấy cung tiễn thủ và pháp sư đã bắt đầu leo cây.
Hàn Gia Công Tử ung dung bất biến, căn bản không thèm để ý bên người, tiếp tục chú ý tình huống Cố Phi chào hỏi cùng sáu tiểu đội bên kia, lại tiến hành chỉ dẫn một loạt xong, rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm.
“Bây giờ vị trí của cậu là khu mà ngọn núi nhỏ kia không thấy được, ngoài ra còn có mấy cái địa phương cậu nhớ kĩ.” Hàn Gia Công Tử nhanh chóng báo ra mấy cái tọa độ.
“Chốc nữa theo thứ tự mấy cái tọa độ này mà chạy, có thể giúp cậu chống đỡ thêm một hồi, bất quá sau đó thì phải dựa vào chính cậu đấy.” Hàn Gia Công Tử nói, “Còn… 11 phút, kiên trì.”
“Xảy ra chuyện gì rồi?” Cố Phi cảm giác có chút không đúng, lời Hàn Gia Công Tử nghe giống như là lời căn dặn trước khi chết vậy.
“Tôi đã bị phát hiện, bất quá cho dù tôi ngủm, chúng ta vẫn dẫn đầu với 6 vs 5, cậu vạn lần không thể chết, vượt qua 11 phút này!” Hàn Gia Công Tử nhanh chóng nói với Cố Phi. Khóe mắt đã liếc về hai tên cung tiễn thủ leo đến lưng cây, đang nhìn bốn phía.
“Ở chỗ đó!” Rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-chien-phap-su/2000396/quyen-3-chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.