Nhìn thấy vẻ mặt khó coi của Cố Phi, ba người liền vội vàng giải thích: “Không như cậu nghĩ đâu, bọn tôi chỉ tò mò nên hỏi thăm thôi. Không có thực sự bán đứng cậu.”
“Kỳ thực bán cũng không sao cả.” Hữu Ca nói, “Chốt mở kết bạn của Thiên Lý vẫn đang đóng đi?”
“Anh bán rồi?” Ngự Thiên Thần Minh và Chiến Vô Thương hỏi Hữu Ca.
“Sao có thể chứ!” Hữu Ca nói, “Mới chỉ có 20 đồng vàng…”
“Đây chỉ là giá cung cấp tên thôi, các cậu xem, nếu như chúng ta dẫn người đến gặp bọn họ, giá cả chắc sẽ tăng cao đi?” Chiến Vô Thương nói.
“Tăng là cái chắc.” Ngự Thiên Thần Minh liên tục gật đầu.
Vì thế mọi người nhìn về phía Cố Phi cực kì nóng bỏng, giống như là tìm được một món trang bị cực phẩm đáng giá hết sức.
“Chia ba bảy đi! Anh cầm bảy, ba người chúng tôi cầm ba là được.” Ngự Thiên Thần Minh đề nghị.
Sắc mặt Cố Phi lạnh lẽo.
“Người ta tìm cậu vất vả như vậy, cho bọn họ một cơ hội đi chứ!” Chiến Vô Thương nói.
Cố Phi cũng không cố gắng giấu suy nghĩ trong lòng, thế nhưng trong lúc bất chợt mình lại biến thành một cuộc làm ăn, cảm giác bản thân thực thấy quái dị. Hơn nữa còn có một đám bạn xấu như thế này thực lòng muốn đẩy hắn đi bán, thật sự quá khó để chấp nhận.
“Đừng làm loạn!” Cuối cùng Hàn Gia Công Tử cũng lên tiếng.
Hử, trên vấn đề nguyên tắc mà người này lại đứng vững sừng sững
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-chien-phap-su/2000331/quyen-4-chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.