Tế Yêu Vũ vung một đao liền nháy mắt giết một gã, bước chân chưa ngừng, mau chóng lại lui về chỗ cũ. Tiến xong rồi lùi thế ấy, nhanh như hồn ma, đám lão đại tại đây chưa bao giờ nhìn thấy tốc độ như vậy, ai đều hoảng sợ nuốt nước bọt ừng ực.
Hơn nữa, một đao này của Tế Yêu Vũ hình như còn không dùng kỹ năng, lực công kích của đòn này càng làm người ta phải tặc lưỡi.
Trong lòng đám lão đại ở đây đều suy nghĩ, nếu như vừa rồi Tế Yêu Vũ đánh về phía mình, vậy thì bản thân có năng lực né tránh hay không, nếu như không tránh mau được, thế thì ăn một đao kia hay không. Vừa tưởng tượng, khuôn mặt mỗi người đều trắng bệch.
Trong lòng chỉ còn lại một ý niệm: Nhanh quá! Làm sao mà né chứ.
Tế Yêu Vũ trở về chỗ cũ, vẫn thở phì phò: “Ăn nói láo toét, có biết quy củ không vậy!” Nói xong còn chưa hài lòng vuốt dao găm, đưa mắt đảo quanh trên người đám lão đại kia, giống như đang tìm kiếm con mồi tiếp theo.
Phần tử xấu còn lại trong tổ ba người của Ngân Nguyệt bây giờ ngay cả thở mạnh cũng không dám, chứ nói chi đến kiếm chuyện gây ly gián. Nhưng hắn không nói, lại có người điểm danh muốn hắn nói.
Hàn Gia Công Tử lúc trước sắp bị bọn họ bức đến chân tường, bây giờ mang vẻ mặt hả hê, chỉ thẳng ngón tay vào hắn mà nói: “Anh bạn kia, không muốn nói ra suy nghĩ của mình à?”
“Không có! Không có!” Phần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-chien-phap-su/2000282/quyen-5-chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.