Lúc này trong kênh chat của dong binh đoàn Hắc Thủ lại nổ tung. Bốn tên người chơi không ngừng liếng thoắng tranh luận, chỉ trích đối phương không được. Cuối cùng họng súng lại cùng chỉ về phía Tiềm Phục Giả: “Còn kêu đợi hắn đạp bẫy mẹ gì! Đạp cái rắm!”
Tên Tiềm Phục Giả uất ức trong lòng, nhưng cũng không thể trách được. Nghĩ kĩ một chút, ai cũng cảm thấy là việc đợi Cố Phi chủ động tiến lên đạp bẫy nên làm lỡ thời cơ chiến đấu, kết quả bốn người bị Cố Phi dùng một cái thuấn di đến giết làm họ trở tay không kịp.
Trong một mảnh tiếng oán giận, dong binh đoàn Hắc Thủ có người đã vội vã chạy về phía cửa Tây. Nhưng lúc này làm gì còn kịp, ba người Cố Phi vừa vào thành Vân Đoan liền chạy thẳng về phía nhà tù, đường phố trong thành đan xen, đường đi nhiều vô số kể, người dong binh đoàn Hắc Thủ làm sao có thể phát hiện được trong tình huống không biết bọn họ sẽ đi hướng nào chứ?
Mặc dù có một vài chỗ phân phát nhiệm vụ công hội thường thấy, ví dụ như quán rượu; hoặc là một vài nơi có thể liên quan đến một chút với nhiệm vụ như nhà tù, chỗ phát nhiệm vụ truy nã… Nhưng lúc này số người của dong binh đoàn Hắc Thủ có hạn, sau khi chứng kiến sự mạnh mẽ của Cố Phi mấy tên này cũng không dám tùy tiện tách ra nữa, tìm tòi lung tung một phen trong thành, cuối cùng phía công hội nhỏ truyền tới tin dữ: Nhiệm vụ tuyên bố đã kết thúc!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-chien-phap-su/2000214/quyen-5-chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.