Nguồn: Sưu Tầm
Kỷ Thiên Vũ không ngờ rằng Sở Phàm lại biết rõ chuyện xảy ra mười tám năm trước, trong lòng kinh ngạc không kìm nổi hỏi hắn vì sao lại biết việc này. Nhìn Kỷ Thiên Vũ đang kinh ngạc, Sở Phàm chậm rãi nói:
- Chuyện này đều là do một người năm đó trung thành đi theo ba cháu là Ngô bá nói cho cháu biết. Kỳ thật cháu cũng biết việc này cách đây không lâu.
- Ngô bá à?
Kỷ Thiên Vũ hơi ngẩn người, ngẫm nghĩ. Đột nhiên ông vỗ mạnh đùi, nói:
- Chú nhớ ra rồi. Ngô bá là quản gia của ba cháu. Từ khi ba cháu gây dựng được sự nghiệp, ông ấy vẫn luôn trung thành, tận tâm theo ba cháu, chăm lo cho cuộc sống gia đình cháu. Mười tám năm trước khi ba cháu mất, chính ông ấy mang cháu lên chùa Nam Thiếu Lâm tự tay giao cho Từ Viễn đại sư. Chẳng qua từ đó trở đi chú cũng không nghe tin tức gì của ông ấy nữa. Chú cũng từng phái người đi điều tra nhưng cũng không có tin gì, còn nghĩ là ông ấy đã mất rồi. Tính ra thì Ngô bá năm nay cũng tới sáu mươi rồi. Sức khỏe ông ấy dạo này còn tốt không?
- Sức khỏe Ngô bá vẫn rất tốt. Kỳ thực mười tám năm nay bác ấy tận lực ẩn mình, mục đích là để tránh tai mắt của Lam Chính Quốc. Những năm gần đây bác ấy đã âm thầm chuẩn bị cho việc gây dựng lại sự nghiệp của nhà cháu. Ngô bá trung thành tận tụy nhiều năm với nhà họ Sở như vậy, cháu cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-chien-bao-tieu/1554366/chuong-365.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.