Nguồn: Sưu Tầm
Nhìn thấy vẻ mặt kinh hãi của Trương thiếu thì Sở Phàm không khỏi nở ra một nụ cười nhàn nhạt với Trương thiếu:
- Không muốn đi ư? Hay là vẫn dám dũng cảm nói sẽ đối mặt với Trần Thiên Minh? Tao nghĩ rằng lúc đó mày với Trần Thiên Minh sẽ có chuyện để nói rõ ràng với nhau.
Trong lòng Trương thiếu đột nhiên có một dự cảm không tốt. Trần Thiên Minh nếu cứ cho rằng mình là chủ mưu trong việc giết đứa con của ông ta thì đêm nay liệu có trả thù mình không? Liệu ông ta có giết mình không? Hừ, cho dù là lớn mật đến cỡ nào ông ta cũng không dám làm. Chẳng lẽ ông ta không muốn giữ cái ghế Cục trưởng Cục Công an nữa à? Vụ ma tuý lần này Trần Thiên Minh nếu sớm biết điều thì đã tốt cho gã rồi.
Trương thiếu trong lòng thầm nghĩ, hai mắt liếc nhìn xung quanh, bỗng chạm phải khuôn mặt lạnh lùng của Sở Phàm, trong mắt hiện lên một tia sáng độc ác. Nếu như bây giờ gã lựa chọn con đường cùng với Sở Phàm ngọc nát đá tan thì gã có thể đâm xe đại vào một chỗ nào đó. Nhưng gã lại không dám, bởi vì trong lòng gã vẫn nghĩ rằng tính mạng của mình quý giá hơn nhiều so với Sở Phàm. Cứ đợi đến một ngày nào đó gã sẽ trả thù Sở Phàm gấp bội. Hơn nữa cơn đau kịch liệt từ vết thương ở đùi truyền lên như nhắc nhở gã rằng tính mạng của gã quý giá cỡ nào. Trong lòng gã thầm nghĩ, "Có thể bảo toàn được mạng sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-chien-bao-tieu/1554354/chuong-353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.