Dịch: Vích
Nguồn: VGT
Sau khi đưa Lâm Mộng Kỳ về đến công ty giải trí Thiên Hoàng, cô phải ở lại giải quyết chút việc, Sở Phàm cáo từ, bảo về trước rồi chạy nhanh về biệt thự Lam Hải.
Lâm Mộng Kỳ hơi bối rối, ái ngại xin lỗi:
- Thật ngại với anh quá. Công ty còn có việc không thể bỏ đi. Thôi đành để hôm nào rảnh rỗi, mời anh ăn cơm coi như để thể hiện lòng biết ơn.
- Đi chứ, được đại minh tinh mời khách đương nhiên là phải đi rồi.
Sở Phàm cười cười.
Hắn rời khỏi công ty giải trí Thiên Hoàng, nhanh chóng bắt xe về biệt thự Lam Hải.
Hắn không quên gọi điện cho đại tiểu thư, báo cho nàng hay mình đã về nước.
Đại tiểu thư nghe xong bất ngờ hỏi:
- Thế nào lại về nhanh thế? Không phải nói tới chín giờ tối mới về sao?
- Bên phía Nhật Bản xảy ra chuyện, cho nên chyến đi của Lâm Mộng Kỳ được rút ngắn lại rất nhiều, về sớm lắm.
Sở Phàm giải thích.
- À, bình an trở về là tốt rồi. Về ăn cơm tối nhé.
Đại tiểu thư bảo.
- Tôi đang bắt xe về đây.
- Được rồi, tôi sẽ ở nhà chờ anh về.
Đại tiểu thư đáp, nghe giọng nàng có vẻ rất vui.
Gác máy xong trong lòng Sở Phàm cũng dâng lên một cảm giác hạnh phúc. Sắp được nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp dịu dàng của đại tiểu thư, làm sao hắn không hưng phần cho được?
Qua kính xe, Sở Phàm nhìn dòng người tấp nập. Hắn bất chợt nhớ tới Lam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-chien-bao-tieu/1554222/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.