Dịch: Vích
Nguồn: VGT
Sở Phàm ở trong phòng nhìn Trần Mộng Lâm ngoan ngoãn ngủ yên cũng yên lòng. Sau đó hắn đi vào phòng 1888, cũng chính là phòng ngủ lúc đầu của Lâm Mộng Kỳ.
Trong phòng tất cả đều không có gì lạ cả, nhưng Sở Phàm khẳng định Shirakawa đã đến phòng này, bởi tờ giấy trắng hắn đặt ở trên giường đã biến mất. Sở Phàm mỉm cười đi ra, hắn có thể tưởng tượng bộ dạng của Shirakawa khi nhìn thấy tờ giấy nọ.
Sở Phàm kiểm tra từng ngóc ngách trong phòng thật kỹ, thấy không có vấn đề gì mới đi về phía gian phòng đối diện, quấn chăn quanh Lâm Mộng Kỳ ôm cô lên. Lâm Mộng Kỳ bị ôm lên nhưng một tiếng "Đừng!" cũng không có. Sở Phàm bế cô trở về phòng số 1888, đặt cô lên chiếc giường mềm mại, nhặt tấm chăn mỏng đang bị rơi trên thảm phủ lên người cô.
Ai ngờ trong khi ngủ mơ Lâm Mộng Kỳ lại đạp tung chiếc chăn mỏng ra khỏi người, nằm nghiêng ngủ tiếp. Hướng Lâm Mộng Kỳ quay ra nằm nghiêng lại chính là hướng của Sở Phàm đang nhìn. Áo ngủ của cô rộng thùng thình, khi nằm nghiêng cổ áo rơi trễ xuống một bên, lộ ra bộ ngực rất đầy đặn.Trước kia Sở Phàm cũng đã được thấy thoáng qua, giờ lại được thấy nhũ phong trắng nõn, hai trái đào vì đè lên nhau dồn lại mà thành khe rãnh đường cong rất rõ ràng. Sở Phàm nhận thấy, theo góc nhìn này của hắn mà nói thì bộ ngực của Lâm Mộng Kỳ thật sự rất mê người.
Lâm Mộng Kỳ còn đang ngủ say, cái mũi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-chien-bao-tieu/1554220/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.