Dịch: dhphilong
Nguồn: Sưu Tầm
Màn đêm buông xuống, bầu trời u ám, Nam Thiếu Lâm hùng vĩ trang nghiêm ở giữa trời chiều nhìn càng thêm hùng vĩ to lớn, khiến người ta không khỏi cảm thấy kính trọng.
Lúc này khách hành hương đến Nam Thiếu Lâm thắp hương bái Phật đã xuống núi trở về, mà Nam Thiếu Lâm cũng sắp đóng cửa. Nhưng trên con đường nhỏ gập ghềnh lại có thêm ba người đang chầm chậm đi về phía chùa.
Ở giữa là một lão nhân gần sáu mươi, lão nhân này chân bước đã không còn linh hoạt, hai bên có một nam một nữ đỡ lão đi. Giờ phút này trên khuôn mặt đã nhiều lần trải qua tang thương của lão nhân toát ra vẻ kích động. Trong đôi mắt đục lại bắn ra tinh quang, bước chân tập tễnh kia dường như hận không thể lập tức đến ngay Nam Thiếu Lâm được màlại phải đi tới từng bước một.
Bên trái lão nhân này là một cô gái trẻ mặc một bộ quần áo màu bạc, ngay cả là trong bóng đêm tối đen kia cũng không che lấp được vẻ đẹp tuyệt mỹ của cô gái này. Cô gái trẻ này ngũ quan tinh tế như được chạm khắc ra, mỗi phân một tấc đều bóng loáng tuyết bạch, có vẻ xinh đẹp động lòng người, thêm một chút thì thừa bớt một chút thì thiếu. Đặc biệt trên người nàng phát ra cảm giác lạnh lẽo giống như núi băng lại khiến người ta không dám nhìn thẳng. Nàng là một cô gái để nam nhân ngưỡng mộ chứ không phải để chạm đến, bởi vì từ trên người nàng phát ra hàn ý lành lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-chien-bao-tieu/1554114/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.