Sau khi Sở Phàm tách khỏi ba đại mỹ nữ là Đại tiểu thư, nhị tiểu thư, Trầm Mộng Lâm, hắn cảm thấy trên người lưu lại một mùi hương, đó là mùi hỗn hợp từ trên người của Đại tiểu thư, nhị tiểu thư cùng với Trầm Mộng Lâm, ngửi rất dễ chịu!
Sở Phàm lén nhìn lên đúng lúc Trầm Mộng Lâm hung hăng trừng mắt lườm hắn. Trước mắt bao nhiêu người tay mình lại để trên bộ ngực mềm mại của người ta, cô ấy không giận hắn mới là lạ!
Đại tiểu thư ngồi xuống trước,sau đó sửa sang lại quần áo xộc xệch, rồi sửa sang lại đầu tóc. Trên khuôn mặt xinh đẹp không nhuốm bụi trần thấp thoáng ửng đỏ. Sở Phàm liếc mắt ngắm nhìn Đại tiểu thư, nhớ tới vừa rồi mình vô tình hôn nàng trong lúc hỗn loạn, cảm giác như ánh mặt trời ấm áp, như hương hoa thoang thoảng. Thời khắc đó trong lòng Sở Phàm không hề có chút tạp niệm.
Có lẽ Đại tiểu thư cũng biết vừa rồi Sở Phàm vô ý hôn nàng, nếu không nàng cũng không lấy tay vuốt lên má vừa bị Sở Phàm hôn qua.
- Hừ, đều tại anh. Cả đứng cũng không vững, làm hại tất cả chúng ta đều bị ngã!
Nhị tiểu thư đấm Sở Phàm một cái, nói.
- Mình nghĩ là anh ta cố ý đấy. Anh ta cố ý chiếm tiện nghi của chúng ta!
Trầm Mộng Lâm đúng là người thẳng thắn, trực tiếp nói trắng ra vấn đề.
- Không, không phải. Lúc ấy tôi thấy Đại tiểu thư sắp ngã xuống, nên mới vội tới đỡ , cho nên…
Sở Phàm liếc mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-chien-bao-tieu/1554083/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.