Sở Phàm hăng hái nhìn chằm chằm vào màn hình TV mà thưởng thức trăm vẻ kiều mỵ của nhị tiểu thư khi nàng đang ở trong phòng. Hắn bỗng cảm thấy làm như vậy dường như là vượt qua phạm vi công việc của mình, có vẻ cứ như là âm thầm rình mò người ta a. Nói như thế thì loại chuyện này chỉ có cái hạng người xấu xa đáng khinh, hạ lưu mới làm. Nhưng mà chính mình xuất thân từ Thiếu Lâm tự, lại nghe sư phụ lão nhân gia dạy bảo mười tám năm, đương nhiên không phải là loại người đáng khinh kia rồi. Mình làm như vậy cũng chỉ là vì suy tính đến an toàn của nhị tiểu thư, so với mấy chữ rình mò, hạ lưu, đáng khinh bỉ kia thì chả có liên quan gì cả.
Nghĩ vậy nên Sở Phàm cũng cảm thấy yên tâm thoải mái. Một khi đã tìm được lý do "chính đáng" rồi thì cho dù có giết người phóng hỏa cũng cảm thấy yên tâm thoải mái. Cho nên giờ phút này hắn, Sở Phàm, xem trộm nhất cử nhất động của nhị tiểu thư trong khuê phòng qua camera chẳng những không đỏ mặt lại còn rất là vừa lòng nữa.
Lúc này vừa đắp mặt nạ nhị tiểu thư vừa cầm lấy xem quyển tạp chí mới ra đang để trên bàn. Sở Phàm điều chỉnh tiêu cự camera, nhìn qua bìa tờ tạp chí trong tay nhị tiểu thư, vừa trông thấy đã sốc nặng. Rõ ràng trên mặt trang bìa tờ tạp chí kia là hình ảnh nửa người của một đại mỹ nhân, eo ưỡn ra phía trước, bầu ngực no tròn, thật sinh động, thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-chien-bao-tieu/1554035/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.