Ngày hôm sau hắn tỉnh dậy và đi ra ngoài dưới con mắt hiếu kì và đánh giá của mọi người trong phủ. 
Không lâu sau khi hắn đang đi trong phủ, đi dạo thì hắn gặp phải người phụ nhân ngày hôm qua đang bay đến đây. Vâng là bay y chim ấy,theo sau là 2 nam 1 nữ mỗi người mỗi vẻ, nhưng khí tràng ai cũng làm hắn cảm giác áp bách. Hắn ngơ ngác nhìn mấy người đang phi đến gần. 
Người phụ nhân lên tiếng trước giọng điệu mang theo vẻ nghẹn ngào: 
" Tam nhi...Con có thể đi lại rồi sao? " 
Hắn cũng chẳng biểu đạt ý kiến gì trước người đàn bà lạ hoắc cứ gọi hắn là con mãi này. Hắn chỉ gật nhẹ đầu cái xem như trả lời với người đàn bà trước mắt. 
Thiếu nữ theo sau người phụ nhân nhăn mày lại tiến nhanh lại gần, sờ loạn khắp người hắn rồi lại cau mày lẫm bẫm. 
" Bên ngoài vẫn bình thường mà có bị thương gì đâu nhỉ, sao trông tứ đệ lại có vẻ ngây ngô, xem ra thần kinh có vấn đề rồi" 
Nghe được câu này hắn suyết chút nữa chửi má nó, cả nhà ngươi mới bị thần kinh, chắc là do bị cái hệ thống mắc dịch kia cho ăn hành ngày hôm qua nên dạo này tâm lý hắn có bóng ma với từ ""thần kinh". May mà hắn vẫn kiềm lại được không chửi lên. 
Phía sau chàng trai lớn có vẻ rất trâu, mang theo cái vẻ mặt y cương thi đi lên vỗ vai an ủi hắn, một cú vỗ khiến hắn lệch cả vai, đau ứa ra cả nước mắt. Hắn nhìn chăm chăm thằng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/193873/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.