Xuân Đức nghe vậy thì trên mặt thoáng lộ ra vẻ tươi cười, hắn chỉ nói một câu:
“ Nếu ta có thể giúp ngươi giải độc. Ngươi cảm thấy sao, thành ý như vậy đã đủ chưa?”
Thanh niên bạch y sau khi nghe được lời nói của Xuân Đức, lập tức thần tình kích động, hắn vội vàng nhìn về phía Xuân Đức hỏi:
“ Đạo hữu cũng có thể nhìn ra ta trúng độc, hơn nữa còn nói có thể giúp ta giải độc có phải như vậy không?”
Xuân Đức nhìn thấy hắn kích động như vậy thì kỳ quái nói:
“ Việc ngươi trúng độc thì có gì đáng kinh ngạc, ta ở từ xa liền đã cảm giác được rồi. Chẳng lẽ ngươi bây giờ mới biết bản thân trúng độc.”
Thanh niên bạch y nghe vậy thì trong lòng liền đại chấn, hắn lúc này vội nói:
“ Đạo hữu trước hết mời ngồi.”
Nói xong thì hắn phất tay một cái , một cái ghế không biết từ cái xó xỉnh nào bay ra, bay tới bên cạnh Xuân Đức, thấy vậy thì Xuân Đức cũng tiện kéo cái ghế kia lại rồi ngồi lên.
Thấy Xuân Đức đã ngồi xuống thì thanh niên bạch y lúc này mới nói:
“ Đạo hữu có thể cho ta biết quý danh được sao?”
Xuân Đức mặt không biểu tình dựa vào ghế nói:
“ Vô Tà. Còn ngươi?”
Thanh niên bạch y nhìn thấy thái độ của Xuân Đức như vậy thì cũng không có tức giận, hắn lúc này nói:
“ Ta tên Tiêu Bối, Vô Tà đạo hữu có thể nói cho ta biết vì sao lại phát hiện ta đang bị trúng độc được không?”
Xuân Đức không mặn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1380967/chuong-1531.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.