Chương trước
Chương sau
[Lưu ý: Diệu Âm Thánh Tông có tên gọi khác là Diệu Linh Thánh Tông, từ nay về sau sẽ gọi là Diệu Linh Thánh Tông, thực tế việc thay đổi này là do tác cứ viết Diệu Âm thành Diệu Linh hoài nên quyết định thay đổi luôn.’]
---o0o---

Đi ở phía sau Thương Lâm truyền âm cho Khúc Hồn cùng Tịnh Vân nói:
“ Ta nghe nói ở Diệu Linh Thánh Tông(tên gọi khác của Diệu Âm Thánh Tông) tất cả đều là mỹ nữ, quả thực nghe đồn không bằng thấy tận mắt, đi đâu cũng gặp mỹ nữ, hôm nay đến cả đạo sư cũng là xinh đẹp như vậy, có đạo sư xinh đẹp như vậy ta nhất định sẽ chăm chỉ đi học.”
Khúc Hồn cùng Tịnh Vân nghe vậy thì không nói ném cho tên này một cái ánh mắt khinh bỉ, có điều ngay sau đó hai người lại cười “hắc hắc” bộ dạng cực kỳ đê tiện.
Nhưng ngay khi bọn họ đang cười thì liền cảm thấy sống lưng lạnh toát, lúc bọn họ ngẩng đầu lên thì phát hiện không có gì cả, có điều lúc này cả ba người đều trở nên nghiêm túc, không có tiếp tục cợt nhã nữa.
Tiếp đó tất cả mọi người đi theo sự chỉ dẫn của Tịnh Hà Thần Vương tiến đến một căn phòng luyện công cực lớn, sau đó mỗi người tìm vị trí ngồi xếp bằng cho riêng mình, riêng về phần Tịnh Hà Thần Vương thì nàng ngồi ngay ở vị trí đầu.
Sau khi mọi người đã tìm được vị trí cho bản thân, lúc này Tịnh Hà Thần Vương ánh mắt đảo qua mọi người, ôn nhu nói có điều bên trong sự ôn nhu kia lại mang theo một loại đại đạo chi ý khiến cho người nghe không ai dám xem nhẹ:
“ Trong lớp chúng ta có tất cả 39 người, tất cả đều là thiên…”
Nàng chỉ vừa nói tới đây thì liền có một âm thanh cắt ngang nàng nói chuyện.
“ Đạo sư , lớp chúng ta có 40 người, ta là người mới.”
Thanh m vừa dứt thì từ bên trong bức tường không gian ở phía sau lưng của Tịnh Hà Thần Vương xuất hiện ra một thân ảnh, người này không ai khác chính là Xuân Đức.
Hắn vừa rồi vào trong nói chuyện cùng với “sư tôn” của Nhiễm Quân, hai người trò chuyện với nhau một chút thì trực tiếp đi thẳng vào vấn đề chính, hai người cũng không che giấu gì mà đều nói ra cái bản thân muốn, có điều trước đó đương nhiên không thể thiếu được một phen thăm dò lẫn nhau, cuối cùng sau một phen nói chuyện thì hai người liền hoàn thành giao dịch.
Cũng vì cái giao dịch kia mà Xuân Đức mới xuất hiện nơi đây.
Tịnh Hà Thần Vương nhìn thấy Xuân Đức xuất hiện thì ánh mắt không khỏi lộ ra vẻ kinh dị, nàng biết ở phía bên kia là người nào đang ở lại, vừa nghĩ tới vị đại nhân kia cùng với người này có quan hệ thì thái độ của nàng đối với Xuân Đức tốt lên gấp mấy lần.
Nhẹ gật đầu nàng vẫn ôn nhu nói:
“ Tìm một chỗ ngồi xuống đi. Nếu không thì có thể tới bên cạnh ta.”
Mọi người nghe vậy thì đều kinh ngạc, không rõ Xuân Đức thân phận thế nào mà lại để cho một vị Thần Vương đối với hắn ưu ái như thế.
Xuân Đức nghe vậy thì cũng có đôi chút ngạc nhiên, có điều hắn vẫn là nhẹ lắc đầu nói:
“ Cảm ơn đạo sư, ta ngồi chỗ này được rồi.”
Nói xong hắn liền đi nhanh bước tới bên cạnh đám người Tịnh Vân, Thương Lâm, Khúc Hồn ngồi xuống.
Tịnh Hà Thần Vương nghe vậy thì chỉ mỉm cười không nói gì thêm, đợi lúc Xuân Đức ngồi xuống thì nàng mới tiếp tục nói:
““Trong lớp chúng ta tổng cộng có 40 đệ tử, đều là người mới tới, từng người một đều là thiên tài vạn năm khó, đều có được thiên phú mà mà bao người ước mơ nhưng tại đây ta phải nói rõ một điều, ở chỗ này của ta,mọi người phải tuân thủ quy củ của ta, nếu ai trái lời sẽ bị trừng phạt thích đáng. Trong vòng 1 năm tại Thiên Ma Viên, trong số mọi người nếu có ai lọt vào top 10 thì sẽ có cơ hội được vào Đông Viện, nhớ kỹ danh sách này chỉ được 10 người , nếu mọi người không vào được, vậy xin lỗi, mọi người chỉ có thể ở tại Tây viện thêm một thời gian. Từ đó cơ hội trực tiếp tấn thăng làm nội môn đệ tử cũng giảm đi.”
Nói tới đây nàng ngừng lại một chút, sau đó lại mỉm cười, nàng cười rất tươi , nụ cười của nàng làm kích động trái tim của bao nhiêu tên đệ tử nơi đây.
“ Mọi người đều là thiên tài, chắc có lẽ cũng không muốn thua kém những người khác đâu, bởi vì một khi ở lại phía sau, vậy sẽ từng bước từng bước mà rơi xuống phía dưới, vì thế tất cả mọi người đều phải nỗ lực hết sức mình à.”
Nghe được lời nàng nói, tất cả mọi người phía dưới đều đồng thanh hô:
“ Nhất định sẽ không làm Tịnh Hà đạo sư thất vọng, chúng ta sẽ cố gắng hết sức.”
Nhưng sau khi hô xong thì đám người này lại quay qua nhìn lẫn nhau, tất cả trong mắt đều hiện lên chiến ý hừng hực, bên trong ánh mắt đó đều là sự kiên cường cùng không chịu thua, đôi khi cũng là địch ý.
Có điều biểu hiện bên ngoài là như vậy nhưng trong lòng bọn họ nghĩ cái gì thì có trời mới biết, dù sao người ta thường nói “Muốn hơn người khác một là tự mình vươn lên, hai là đạp người khác xuống, mọi người nói một nhưng thường làm hai”.
Đây là thế giới mà mạnh được, yếu thua, cường giả vi tôn, cường giả vi pháp. Trong vòng 1 năm, chỉ có 10 người có cơ hội được vào Đông viện, nếu không vào được thì phải đợi 1 năm nữa, bọn hắn chắc chắn không thể đợi thêm được.
Trên con đường cường giả, nếu chậm một bước thì họ sẽ bị người khác dẫm lên để tiến về phía trước, nó cũng không phải nơi dành cho những kẻ yếu. Vì thế theo Xuân Đức thấy tất cả những kẻ này đều sẽ chọn phương pháp thứ hai.

Tịnh Hà đạo sư ánh mắt đảo qua 40 người đệ tử, trong 40 người này đệ tử này thì số người của các Trung Vực chiếm hơn phân nửa, còn lại đều là con cháu các thế gia của Diệu Linh Thánh Tông địa vị cực cao.
Có điều tại lớp học này, nàng vẫn có toàn quyền quyết định, cho dù trách phạt học viên khác thì các thế thực kia cũng không làm gì được nàng, dù sao nàng là đạo sư của Thiên Ma Viện hơn nữa còn là một vị Thần Vương, địa vị vốn dĩ đã không thấp, lại được Diệu Linh Thánh Tông bảo hộ. Sau một hồi, ánh mắt của hắn rơi trên người Xuân Đức.
Ở bên trong lớp này,chỉ có Xuân Đức là nàng không dám trêu chọc, nếu để vị đại nhân kia trách phạt xuống thì liền không ai cứu được nàng rồi, có điều nhìn Xuân Đức bộ dạng hiền lành,nhu thuận thì nàng liền an tâm hơn phân nửa, dù sao theo nàng thấy Xuân Đức cũng không phải loại người thích gây sự.
Tịnh Hà đạo sư thu hồi ánh mắt từ trên người Xuân Đức, sau đó lại mỉm cười, nàng chậm rãi nói:
“Mọi người đều là thiên tài, mặc dù mới bước vào lĩnh vực tu luyện đa phần đều là Tinh Vương Cảnh còn chưa bước vào Hằng Vương Cảnh nhưng trong tương lai không xa của mỗi người đều có tiền đồ không thể hạn lượng, Thiên Ma Viện không cấm đấu đá lẫn nhau, nhưng ta hi vọng mọi người tránh những mâu thuẫn không đáng có, lúc ra tay cũng có chừng mực, không nên quá nặng tay, bằng không đó là hủy hoại tiền đồ của bản thân cùng của người khác, mọi người phải suy nghĩ cẩn thận”
Mọi người nghe vậy thì đồng thời lên tiếng nói lời cảm ơn:
“ Cảm ơn đạo sư đã quan tâm nhắc nhở.”
Ngồi bên trong đám người, Xuân Đức nghe thế thì hết ý,một bên thì khuyến khích đấu đá, một bên lại muốn không ai bị làm sao, đám người này cũng quá tham lam rồi chứ, đánh nhau mà không bị làm sao chắc chỉ có nam nữ trên giường đánh nhau thôi.
Thực ra mà nói thì Xuân Đức đối với những lời nói của vị đạo sư xinh đẹp này cũng chẳng mấy quan tâm, chỉ cần hết thời gian giao dịch tài liệu tới tay, hắn liền rời đi , chứ ở nơi này làm cái quỷ gì.
Còn tên nào dám đến chọc hắn thì hắn liền giết, lúc trước ở đây không có ô dù nhưng giờ thì hắn có rồi, chỉ cần giết người kín kín một chút liền không vấn đề, miễn không tàn sát tập thể liền được.
Có điều nghĩ tới còn phải ở nơi này mấy năm thì hắn liền cảm thấy một trận đau răng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.