Xuân Đức bị Nhiễm Quân lôi kéo hồi lâu thì có chút buồn bực nói:
“ Nha đầu, còn xa không, còn xa thì nói ta một câu mang ngươi đi, chứ ta thấy chạy thế này thì năm nào mới tới.”
Nhiễm Quân không nói một lời quay lại đấm Xuân Đức một phát, đồng thời gắt:
“ Cấm gọi người ta là nha đầu, người ta lớn rồi không phải nha đầu gì đó. Đáng ghét.”
Xuân Đức bất đắc dĩ đưa tay ra ngăn cản, hắn thở dài nói:
“ Ừm, ta quên, nên gọi ngươi là đầu đất thì đúng hơn, lớn rồi mà trí thông minh chẳng tăng lên tẹo nào. Không biết làm sao ngươi có thể đạt tới Hằng Vương Cảnh viên mãn, hẳn cũng không phải ngươi tu luyện ra mà là được người khác quán chú.”
Bị nói là đầu đất, Nhiễm Quân lập tức như phát khùng, nàng xông lại liều mạng với Xuân Đức, có điều nàng đánh sao lại Xuân Đức, sau hai ba chiêu liền bị Xuân Đức đánh cho không đứng dậy được. Xuân Đức ra tay rất ngoan, cũng không biết cái gì là thương hoa tiếc ngọc, hắn cứ đè vào điểm yếu của Nhiễm Quân mà đánh.
“ Oa oa. Ngươi bắt nạt ta. Ngươi lại dám đánh ta.”--- Bị Xuân Đức đánh cho một trận Nhiễm Quân đau quá mà khóc lên, nàng đây thực sự khóc cũng không phải giả vờ.
Nhìn Nhiễm Quân đang ngồi trên mặt đất khóc, Xuân Đức lạnh nhạt nói:
“ Không có thực lực thì đừng làm điều ngu xuẩn, ở trong nơi đây không ai làm gì được ngươi nhưng ở bên ngoài thì ngươi liền chết rồi. Thôi đứng lên đi.”
Nhiễm Quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1380945/chuong-1509.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.