Chương trước
Chương sau
“ Có ai ở bên trong không? Làm ơn mở cửa.”

Giọng nói thanh thúy, chỉ là nghe được thanh âm này liền khiến cho xương người đều giống như là muốn mềm nhũn, có điều ai mềm chứ Xuân Đức tuyệt đối không phải người đó.
Vốn đang buồn bực trong lòng, lúc này lại có người đến làm phiền càng khiến hắn cảm thấy khó chịu hơn. Hắn lúc này đấy dậy đi ra mở cửa phòng.
Cửa phòng vừa mở thì liền có một đám người xông vào trong này, sau đó cũng không cần nhờ đến Xuân Đức khép cửa thì đám người kia liền đã khép cửa lại.
Một nữ, bốn nam, thiếu nữ kia thì cúi đầu, vẻ mặt đau khổ , còn bốn tên nam tử thì đều đang dùng ánh mắt không có ý tốt nhìn Xuân Đức.
Xuân Đức lúc này cũng bắt đầu quan sát đánh giá năm người.
Bốn tên nam nhân thì có hai tên là ma tộc thuần chủng, hai tên còn lại đều là người của tu la nhất tộc, tướng mạo bốn người thì cũng bình thường, tu vi tầm thường, có mỗi cái thái độ là không giống bình thường.
Về phần nữ tử duy nhất, nàng ta là một thiếu nữ xinh xắn, người thiếu nữ này tuổi còn rất trẻ, mặc váy hoa lụa dài màu vàng đen, da trắng như tuyết, hai mắt to tròn sáng lấp lánh giống như hai viên bảo thạch, nàng có mái tóc dài tới ngang eo, nhìn chung cũng là một mỹ nữ.
“ Vèo…”
“ Ầm ầm ầm ầm…”
Vốn là đang đánh giá lẫn nhau nhưng vào lúc này Xuân Đức không nói một lời, đột nhiên xuất thủ, hắn tiến lên cho mỗi tên nam tử kia mỗi người một cước vào ức, ngay lập tức cả bốn tên kia đều bắn lên trên tường phát ra tiếng động “Ầm ầm” , bức tường nơi này có gia cố trận pháp nên mặc dù chấn động cực lớn nhưng cũng không làm hư hại đến bức tường.
Bốn tên nam tử bị dính một cước của Xuân Đức thì lập tức thổ huyết nằm trên sàn nhà, cả người co giật , từ trong miệng liên tục phun ra máu tươi cùng mảnh vỡ nội tạng.
Thiếu nữ đang đứng gần đó nhìn thấy cảnh này thì sợ hãi không thôi, nàng lấy tay che miệng lại , dùng ánh mắt khó tin nhìn tình cảnh trước mắt.
Xuân Đức sau khi giải quyết xong bốn tên kia thì nhìn qua thiếu nữ, thiếu nữ thấy hắn nhìn qua thì sợ hãi lui về phía sau, có điều nàng vừa lùi về được một chút thì liền đụng bức tường.
“ Ta…”
Nàng vốn đang định nói cái gì đó nhưng còn chưa nói hết câu cả đã bị Xuân Đức xách cổ áo ném thẳng ra bên ngoài cửa sổ.
“ Xoảng”
Cửa sổ vỡ tan, thiếu nữ như viên đạn pháo bay vút ra bên ngoài, sau khi ném thiếu nữ ra khỏi phòng, Xuân Đức lại ngồi xuống nhìn bốn tên nam tử kia hỏi:
“ Tư vị không tệ chứ? Đang lúc ta không vui thì lại có các ngươi đến làm vật giải trí. Nếu các ngươi đã có tấm lòng như vậy thì ta cũng sẽ không từ chối.”
Bốn tên nam tử kia nhìn thấy sắc mặt bất thiện của Xuân Đức thì bọn hắn cảm thấy một trận lạnh lẽo chạy từ gót chân lên tới đỉnh đầu, bọn hắn muốn nói cái gì đó nhưng mãi mà không nói được, bọn hắn cứ mở miệng ra thì liền có đại lượng máu tươi trào ra bên ngoài.
Lấy ra bốn cái ghế cùng đồ nghề, Xuân Đức cố định bốn tên này vào ghế, đồng thời đặt ở bên dưới mấy cái chậu lớn để hứng máu, tiếp đó bắt đầu thú vui có chút bệnh hoạn của bản thân nhưng trước khi hắn bắt đầu thú vui kia thì hắn nhìn bốn người nói:
“ Ta chuẩn bị hợp nhất các ngươi thành một thể, các ngươi nói xem như vậy có phải hay không rất tuyệt vời. Lâu rồi không cầm dao, bây giờ cầm lại có chút hưng phấn à.”
Thanh âm vừa hạ xuống thì Xuân Đức cũng bắt đầu công việc chế tạo con rối của bản thân, đây là công việc mà hắn rất thích làm nhưng khi buồn chán, ngày xưa thì hắn hay dùng đám ma thú nhưng giờ hắn thích mấy thứ giống nhân loại hơn.
Bước đầu tiên hắn cạo sạch lông tóc của bốn tên kia để qua một bên, tiếp đó dùng tay rút tất cả những móng vuốt trên người bốn tên này ra.
Bắt đầu từ móng chân, sau đó tới móng tay, cuối cùng là răng, không qua bao lâu thì hắn đã nhổ sạch tất cả móng vuốt của bốn người.
Bốn tên kia bị đau đớn đến nổi sắc mặt biến hình, vặn vẹo không ra hình thù gì, bọn họ muốn la lên nhưng đã bị Xuân Đức bóp nát cuống họng, đồng thời cắt đứt đoạn lưỡi của bọn họ.
Sau khi đã cạo lông cùng nhổ sạch móng vuốt thì Xuân Đức tiến hành loại bỏ thịt trên người mấy tên này.
Xuân Đức làm rất chuyên nghiệp, có vẻ vì làm nhiều rồi nên cũng quen tay, chỉ trong mấy phút thì hắn đã gọt sạch một tên ma tộc thuần chủng, tách toàn bộ thịt trên người hắn ra khỏi thân thể.
Lúc này đây tên kia vẫn sống, hơn nữa còn sống khỏe là đằng khác, có điều hắn lúc này đã mất đi lớp thịt bên ngoài chỉ còn có bộ xương đỏ hồng cùng với những cơ quan nội tạng ở bên trong nhìn có đôi phần quái dị.
Vuốt vuốt cằm, nhìn kiệt tác mình vừa tạo ra Xuân Đức không khỏi cảm khái nói:
“ Tay nghề vẫn còn à, thời gian dài không làm nhưng là vẫn không có suy giảm đi bao nhiêu, không biết dung hợp bốn tên này lại với nhau thì sẽ tạo thành cái gì nhỉ.”
Vừa nói Xuân Đức vừa tiến hành lột thịt ba người còn lại, ba người kia lúc đầu còn muốn giãy dụa nhưng sau một lúc thì dần trở nên im lặng, cuối cùng tái không một tiếng động, bọn họ chết lặng nhìn tất cả, nhìn bản thân bị Xuân Đức mổ ra thành từng phần.
Không qua bao lâu thì bốn người đều bị Xuân Đức lột sạch toàn bộ, tiếp đó hắn lại mang ra bốn cái bồn lớn, bên trong đựng một đồng chất dịch lỏng màu xanh lục.
Xuân Đức đặt bốn người vào bên trong mấy cái bồn kia, ngay lập tức thú nước màu xanh xanh kia liền ngấm vào bên trong xương cốt của bốn người, biến xương cốt trở nên dịch hóa.
Không qua bao lâu thì cả bốn bộ thi cốt đều hóa thành dịch lỏng, Xuân Đức lúc này lại đổ bốn cái bồn kia lại với nhau. Đồng thời đổ mấy cái chậu máu vào bên trong, ngay lập tức cả cái bể sôi trào lên.
Lại nhìn bốn cái lớp thịt đang ở trên sàn nhà, Xuân Đức hơi nhướng mày, hắn lúc đầu muốn khâu cái này thành túi da sau đó đổ thứ dịch lỏng mà hắn vừa tạo ra vào bên trong nhưng mà lúc này hắn cảm thấy lười, hắn định ném luôn mấy bộ thịt này vào bên trong.
Nhưng mà lúc hắn đang định ném vào bên trong thì đột nhiên nhớ ra. Hắn vỗ đầu một cái tự lẩm bẩm.
“ Quên mất, cái thứ này để làm quần áo mà. Vứt vào rồi tí nữa lấy cái gì dùng.”
Chợt lại nhớ đến điều gì, Xuân Đức lúc này lại vỗ đầu một cái nói:
“ Lại quên, phải thêm vài thứ vào mới được.”
Nói xong thì hắn bắt đầu nhỏ một ít máu của bản thân vào bên trong cái bể dung dịch trước mắt, sau đó lại thêm vào đủ loại tài liệu, cuối cùng hắn còn xin một chút bổn nguyên của Bóng Ảnh, Nguyên Ma cùng Long Sát ném vào trong.
Và rồi, thời khắc mong đợi cũng đã tới, Xuân Đức lúc này đánh một cái pháp ấn vào bên trong cái bể, cái bể dung dịch đột nhiên ngừng sôi trào,đồng thời những dịch lỏng ở bên trong bể cũng nhanh chóng bị rút đi. Từ từ hình thành nên khung xương
Sau vài cái hô hấp thì toàn bộ chất lỏng biến mất, cùng lúc đó một cái bộ xương màu đen xuất hiện, bộ xương kia nhìn không khác gì bộ xương của nhân loại.
Xuân Đức lúc này lại đánh thêm một cái ấn quyết, đôi mắt vốn đang trống rỗng của bộ xương kia lúc này bùng cháy lên hồn đoàn ma hỏa, cùng lúc đó một loại khí tức bá đạo từ trên thân thể nó tản mạn đi ra.
“ Ầm ầm ầm…”
Toàn bộ dụng cụ bên trong căn phòng thoáng hóa thành phấn vụn.
Xuân Đức thấy cảnh này thì vui mừng nói:
“ Thành công, vậy mà để cao hẳn một cái trình tự cảnh giới, từ Bán Bộ Hằng Vương Cảnh vậy lên hẳn Hằng Vương Cảnh nhị trọng. Được rồi khoác thêm cái áo nữa là đẹp.”
Áo đây là chỉ mấy cái lớp thịt lúc trước Xuân Đức lột ra, hiện tại hắn lại lấy nó đắp lên cho bộ xương kia.
Sau khi mặc áo xong cho con rối mình vừa chế ra, Xuân Đức không khỏi cảm khái nói:
“ Nhìn như thế này ai biết là con rối. Nếu mà có nhiều tài liệu ta cũng muốn thử chế tác ra một con rối cấp bậc Đế Cảnh xem như thế nào.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.