Có điều những tình cảm kia rất nhanh bị Xuân Đức gạt bỏ qua một bên, hắn lúc này bắt đầu so sánh lợi ích, việc đi lấy thi thể của mẹ Bì Bì chắc chắn phải làm.
Nếu giờ có được tư liệu về Táng Thần Uyên thì lúc đi vào rủi ro sẽ giảm đi rất nhiều, không chừng còn có thể cứu hắn một mạng không biết chừng, vừa nghĩ tới đây thì hắn liền thấy việc bản thân phải giả trang thành một tên đệ tử gia nhập thế lực nào đó chịu khổ thì cũng chỉ là muỗi.
Gật gật đầu, Xuân Đức nói:
“ Như vậy phải làm phiền hai vị rồi.”
Vô Vô cười nói:
“ Không phiền, không phiền, cũng chỉ là nhấc tay mà thôi, cũng giống lần trước Vô Tà huynh cứu hai người bọn ta vậy.”
Nói đến chuyện lúc trước, Niệm Niệm đột nhiên nhớ tới điều gì vội hỏi:
“ Vô Tà đạo hữu, có phải đạo hữu là người đã giết chết Nguyên Hống Đế Quân phải không?”
Hơi có phần ngạc nhiên, có điều hắn cũng không phủ nhận mà gật đầu, dù sao chạy trốn còn có hai người nữa, hai tên kia lúc quay về chắc đã phao tin ra khắp các vực rồi:
“ Đúng là ta giết nhưng đáng tiếc chỉ giết được một tên, còn hai tên Tần cùng Ngao đều chạy thoát, việc này hẳn là hai tên kia tuyên truyền phải không?”
Nghe được chính miệng Xuân Đức thừa nhận thì hai người Vô Vô cùng Niệm Niệm đều khiếp sợ dị thường, phải biết Hống có tu vi còn cao hơn cả hai nàng , vậy mà bị Xuân Đức giết chết, hơn nữa ở trong lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1380932/chuong-1496.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.