Sau khi đã có quyết định thì lão Hắc liền bắt đầu đảm nhiệm công việc gà mái ấp trứng, còn Xuân Đức cùng Vô Địch thì không thể làm gì khác hơn là ở bên cạnh ngồi xem.
Có lẽ sau mấy chục năm chăm sóc Vô Địch nên lão Hắc tích lũy được kha khá kinh nghiệm.
Mặc dù cũng là rót sinh mệnh vào bên trong quả trứng thôi nhưng lão Hắc biết khi nào cần rót nhiều , khi nào cần rót ít, khi nào thì dừng hẳn lại
….
Thời gian đi qua vài ngày.
Ngay lúc hai người Xuân Đức cùng Vô Địch bắt đầu có chút nhàm chán muốn bỏ đi ngủ thì chỉ nghe “ Răng rắc” một tiếng, vỏ trứng nứt ra,Cả hai người đồng thời mở to mắt, vội vàng nhìn lại quả trứng, chỉ thấy vỏ trứng đang nhanh chóng vỡ vụn, một cỗ lực lượng đáng sợ chấn động quét ra ngoài.
“Cuối cùng cũng nở, tí nữa thì ta đem luộc luôn.” Xuân Đức nói.
Vô Địch cười hắc hắc nói:
“ Kiên nhẫn, nên học kiên nhẫn, ha ha, nhìn xem nó đến cùng là bộ dạng gì nào.”
Vỏ trứng vỡ nát, cỗ lực lượng kinh khủng kia cũng đồng thời biến mất không tăm hơi , cùng lúc đó một vật dài dài đen thui thoát ra, sau đó rơi xuống, trên người tựa hồ còn dính một ít lỏng đục đục.
Thứ này rơi trên mặt đất sau một lúc mới run run đứng lên, toàn thân nó đen thui, bụng phệ, đong đưa cai đuôi dài nhìn như một con thằn lằn , trên lưng có một đôi cánh rất nhỏ, con mắt cực lớn tròn xoe đen láy nhìn giống hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1380922/chuong-1486.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.