Chương trước
Chương sau
Do phóng xuất ra hồn niệm khiến cho linh hồn lực tiêu hao rất nhiều vì vậy, Xuân Đức cũng không phải lúc nào cũng phóng ra linh hồn lực quan sát phạm vi lớn, vì thế lúc này đây hắn mới không thể phát hiện ra ở cách đó không qua xa đang có rất nhiều ma tộc canh phòng.
Xuân Đức nhìn thấy rậm rạp chằng chịt ma tộc đang ở nơi xa thì kinh ngạc nói: 
“ Làm sao đám kia lại tập chung ở đó vậy?”
Mộng Vân cũng nào biết vì sao, nàng cũng là buồn bực nói:
“ Ta cũng nào có biết vì sao, ngươi hỏi ta thì ta biết tìm ai mà hỏi, bằng không hai chúng ta thử tiến lên hỏi thăm bọn hắn vì sao lại tập trung ở nơi đây.”
Vốn là Mộng Vân chỉ muốn đùa một chút thôi, nào ngờ Xuân Đức vậy mà gật đầu đồng ý nói:
“ Vậy thì đi, ta cũng đang có cái ý này?”
Nói xong thì Xuân Đức liền bay về phía trước, hướng về phía đại quân ma tộc mà tới. Mộng Vân thấy thế thì cả kinh nói:
“ Ta nói đùa thôi, ngươi cũng đừng tin là thật chứ. Này đừng đi.”
Nghe được Mộng Vân ở phía sau la lên nhưng Xuân Đức cũng không có quay lại, hắn vẫn tiếp tục tiến về phía trước, Mộng Vân thấy thế thì không còn cách nào khác cũng nhanh chóng bay đuổi theo.
Ngay khi hai người vừa đi vào phạm vi 10 dặm cách nơi dừng chân của đám ma tộc thì liền có một nhóm ma tộc đi ra ngăn cản hai người Xuân Đức cùng Mộng Vân.
Xuân Đức nhìn thấy đám ma tộc này thì ánh mắt lấp lóe, tiếp đó giành trước mở miệng:
“Các vị vô duyên vô cớ chặn đường hai huynh muội chúng ta không biết là có điều gì chỉ giáo?"
Cầm đầu đám ma tộc ngăn cản đường của Xuân Đức là một trung niên, sau khi quan sát hắn cùng Mộng Vân một lúc thì cười lạnh lùng nói:
“ Nhân tộc tu ma giả giả sao? Hừ, cũng không có việc gì, ta chỉ là nhìn hai người các ngươi không vừa mắt nên muốn đánh cho hai người các ngươi một trận thôi,làm sao các ngươi có ý kiến, mà muội muội ngươi cũng rất non mềm đấy nếu để cho ta ăn thịt nàng thì ta có thể tha cho ngươi một mạng.”
Mộng Vân nghe vậy thì tức giận không không, nàng trước kia có nghe gia gia nàng nói đám ma tộc này ngang ngược càn rỡ, giết người cũng không cần lý do, vốn nàng còn không tin nhưng hôm nay thì nàng tin rồi. Đám này chính là một đám người điên à.
Lúc trước nàng còn nghĩ rằng ngụy trang bại lộ hay là vì lý do nào khác, không ngờ tên này muốn giết bọn họ chỉ vì nhìn không thuận mắt.
Về phần Xuân Đức thì hắn lại không có tức giận, hắn cảm thấy như thế này mới thú vị, cần gì lý do thích liền giết thôi. Hắn mỉm cười gật đầu nói: 
“ Nói thật các ngươi rất hợp với khẩu vị của ta đấy, mà nói tới ta hình như cũng chưa ăn một tên ma tộc nào thì phải, không biết đám ma tộc các ngươi với đám tu ma giả mùi vị có khác biệt thế nào.”
Trung niên ma tộc nghe Xuân Đức nói vậy thì nhướng mày, hắn lạnh lẽo nói:
“ Ngươi nói vậy là ý gì?”
Mỉm cười, Xuân Đức nói:
“ Ý này.”
Nói xong thì cái đầu của hắn thoáng biến hóa, hóa thành một cái đầu rồng cực lớn, đầu rồng vừa hiện thì liền cắn đến trung niên ma tộc.
“ Phập …”
“ Răng rắc...Răng rắc...Răng rắc…”
Trung niên kia không kịp đề phòng liền bị Xuân Đức nuốt mất, tiếng xương cốt gãy nát liên tục vang lên.
Sau khi vừa nuốt vào tên ma tộc trung niên thì cả người Xuân Đức đột nhiên đơ ra, sau đó run lên kịch liệt, tiếp đó ánh mắt của hắn trở nên thập phần điên cuồng.
Hắn lúc này quay qua nhìn Mộng Vân không nói một lời thu nàng vào bên trong không gian vong linh.
Khi Mộng Vân vừa biến mất thì thân thể của Xuân Đức cũng nhanh chóng biến hóa, vốn đang là nhân loại hình thái lúc này đây liền đã biến thành một con Địa Ngục Thiên Long to lớn.
Mặc dù chỉ vừa bước vào thời kỳ trưởng thành nhưng hiện tài Xuân Đức đã dài tới 300 mét có hơn, tuy không so được với lúc biến thân nhưng cũng đã rất kinh khủng.
Há rộng miệng cắn xuống…
“ Phập phập phập…”
Một đám ma tộc đang ngơ ngác lập tức bị cắn đứt đôi, sau đó tất cả đều bị Xuân Đức nuốt xuống bụng.
Cùng lúc này, thiên địa đột nhiên nổi lên dị tượng khủng khiếp, bầu trời bên trên đột nhiên hiện ra một cái vòng xoáy khổng lồ, vòng xoáy kia hấp rút toàn bộ thiên địa ma khí bên trong phạm vi không biết bao nhiêu triệu dặm, ma vân bên trên bầu trời lúc này cũng bị vòng xoáy kia thôn phệ toàn bộ.
Cùng lúc này, từ bên trong thân thể của Xuân Đức cũng truyền ra hấp xạ còn khủng khiếp hơn nữa, phạm vi mấy trăm vạn dặm xung quanh sinh cơ nhanh chóng bị hắn hút đi, đất đai biến thành sa mạc, động thực vật biến thành tro tàn. 
Đám ma tộc đông như kiến đang ở cách đó không xa lúc này cũng đã bị Xuân Đức hút đi sinh cơ, mấy tên có tu vi yếu một chút chỉ sau một cái hô hấp liền biến thành xương khô, thêm một cái hô hấp nữa liền hóa thành tro bụi.
…..
Ở bên trong không gian vong linh.
Lão Hắc vốn đang an tĩnh nằm ngủ, đột nhiên cảm ứng được điều bất thường, hắn mạnh mẽ mở mắt ra, tiếp đó hắn thông qua phương thức đặc biệt nhìn ra bên ngoài, khi nhìn thấy Xuân Đức đang điên cuồng hấp thu ma khí cùng sinh cơ khắp nơi thì cả kinh nói:
“ Bắt đầu thuế biến rồi, xem ra lão Huyễn nói không sai, nơi đây đích xác là nơi thích hợp để hắn thuế biến.”
Long Sát ở bên cạnh lo lắng nói:
“ Hắc lão ca, nhanh giúp lão đại đi, nếu không có đủ sinh cơ bù đắp thân thể đại ca rất có thể sụp đổ.”
Lão Hắc nghe vậy thì cười nói:
“ Tiểu tử ngươi không cần lo lắng, có ta ở đây mọi chuyện đều ổn thôi, về phần sinh cơ sao, nếu như thiếu thì cứ dùng đám ma đầu cùng đám tu sĩ tiên giới ở tầng một kia đi, đám kia giữ lại cũng không tác dụng gì nhiều. Cần thiết thì có thể hi sinh tất cả những kẻ khác.”
Lão Hắc vừa nói xong thì lập tức hành động,do không gian vong linh là do hắn cùng với Xuân Đức và Vô Địch chưởng quản nên muốn giết ai cũng chỉ là một cái ý niệm.
Tâm niệm vừa động, toàn bộ sinh linh ở không gian vong linh tầng 1 tất cả đều nổ tung hóa thành từng luồng sinh cơ dạt dào bị lão Hắc hút đi.
Tiếp đó lão Hắc liền mở ra thông đạo không gian nối liền tầng 1 với ngoại giới, lập tức sinh cơ bên trong không gian vong linh tầng 1 thoáng cái bị lực lượng hấp xạ của Xuân Đức hút đi ra bên ngoài.
Sinh cơ khổng lồ lồ hình thành một con suối sinh mệnh màu xanh lục, phát ra tinh quang huyền ảo trực tiếp rót thẳng lên cơ thể Xuân Đức, trong nháy mắt được đại lượng sinh cơ bổ sung.
Thân thể đang bị hủy hoại của hắn thoáng cái ngừng lại, cùng lúc đó Xuân Đức cũng trở nên yên tĩnh lại, hắn nằm yên để cho sinh cơ giống như vô tận kia rót lên trên thân thể hắn.
Cùng lúc này, vòng xoáy bên trên bầu trời sau khi tích tụ đầy đủ thiên địa ma khí thì hóa thành một cái thác nước to lớn đổ thẳng xuống phía bên dưới, đổ thẳng lên trên thân thể Xuân Đức.
Thân thể Xuân Đức lúc này giống như cái động không đáy,dù là sinh cơ hay ma khí tất cả đều bị hắn cắn nuốt toàn bộ. Ngay khi đại lượng ma khí rót vào thì thân thể Xuân Đức liền xuất hiện biến hóa cực lớn, lớp vảy huyết sắc trên cơ thể hắn nhanh chóng biến đổi trở nên tối màu hơn.
Nhưng theo đại lượng ma khí rót vào mỗi lúc một nhiều thì lớp vãy kia dần trở nên đen hơn, sau đó dần trở nên đen kịt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.