Chương trước
Chương sau
Ở bên ngoài.
Sau một hồi nhìn nhau đắm đuối, Lệ lúc này cười lạnh nói: 
“ Thực sự mà nói, ta đang không biết là nên giết hay nên lưu ngươi nữa, nếu giết thì lại nhẹ nhàng cho người quá, còn nếu lưu lại hành hạ cũng tiện nghi cho ngươi. Nhưng mà ta cảm thấy vẫn là đem ngươi biến thành ma bộc sau đó lại hành hạ vài vạn năm vẫn là một biện pháp không tồi.”
Lão giả nghe vậy thì trên mặt cũng là âm trầm như chảy ra nước, tất cả kiêng kỵ lúc trước hiện tại đều biến thành lửa giận, hắn lạnh lẽo nói:
“ Ngươi nên tự cầu nhiều phúc, không nên rơi vào bên trong tay ta, bằng không ta sẽ để cho ngươi sống không bằng chết, ta sẽ để cho ngươi cái cảm giác vạn ngươi cưỡi là thế nào.”
Lệ nghe thế thì sắc mặt tái xanh, ánh mắt nàng trở nên lạnh lẽo thấu xương,tay ngọc của nàng khẽ vung tay lên, ma vân bốn phía xung quanh nhanh chóng nhập vào bên trong thân thể của nàng, ngay khi ma vân nhập thể sức mạnh của nàng ta lại một lần nữa gia tăng.
Lão giả cảm nhận được khí tức của Lệ đang không ngừng gia tăng thì sắc mặt trở nên khó coi, trong lòng hắn xuất hiện một loại cảm giác nguy hiểm to lớn, không một chút do dự hắn lúc này trước tiên xuất thủ, tay hắn lăng không điểm lên trời cao,trong miệng quát lớn:
“ Tịch Tà Kiếm … Trảm.”
Một thanh kiếm màu đen to lớn ở trên trời cao ngưng tụ hình thành, thanh cự kiếm kia dài cả vài dặm, toàn thân phát ra khí tức sát phạt khiếp người,theo lời của lão giả cả thanh cự kiếm hoành không trảm xuống. Nơi cự kiếm đi qua hư không vỡ nát.
Lệ nhìn thấy kình thiên cự kiếm trảm xuống thì sắc mặt không thay đổi, nàng khẽ hừ lạnh nói:
“ Tiểu xiếc mà cũng muốn lấy ra khoe khoang sao? Cặn bã chung quy cũng là cặn bã, cả đời cũng không thể khá hơn được.”
Cả người nàng trong nháy mắt trở nên hư hóa, sau một cái hô hấp vậy mà liền xuất hiện ở bên trên đầu lão giả, một chưởng oanh xuống, chưởng kình kia trong nháy mắt hóa thành ma trảo khổng lồ, mang theo khí thế hủy thiên diệt địa đập xuống.
“ Ầm Ầm Ầm…”
Một chưởng vỗ xuống, lão giả kia bị một chưởng này trực tiếp đánh đến nát tan, hóa thành đầy trời kim quang lóng lánh, nhưng kim quang kia cũng không có tiêu tan mà nhanh chóng tụ tập lại với nhau, ở cách đó không xa dần ngưng ra thân ảnh của lão giả, chỉ là lúc này đây trong mắt hắn lộ ra thần sắc kinh hãi mãnh liệt.
Lệ nhìn thấy một màn như vậy thì nheo mắt lại, lạnh giọng nói:
“ Bất diệt tinh quang thể, vậy mà luyện đến tầng thứ bảy rồi, xem ra giết ngươi phải cần thêm ít công phu.”
Nghe đối phương nói như thế thì lão giả vẻ mặt liền trở nên kinh hãi, kinh hãi là vì đối phương có thể nói ra công pháp hắn tu luyện cùng như đối phương bất quá là một chiêu, liền bóp nát bất diệt kim thân của mình, đây tuyệt đối là đối thủ đáng sợ nhất mà từ trước đến nay hắn gặp được, hắn lúc này cũng không dám có nửa phần trêu tức nữa, hắn lúc này uy nghiêm nói:
“ Thiên Địa Vô Lượng, Chiến Thần Hạ Thế”
Một đạo kim quang từ trên trời rót vào bên trong thân thể lão giả, cả người lão ta trong lúc đó sáng lên nhìn không khác gì đống vàng, cùng lúc đó trong tay hắn cũng xuất hiện một thanh trường thương, trường thương kia cũng vàng óng, ở bên trên có thể thấy long ảnh ẩn hiện.
Ánh mắt lão ta lãnh đạm nhìn Lệ, chiến kích của hắn hóa ra vài đạo tàn ảnh, chỉ xéo trời cao, từng đạo từng đạo kim quang hiện lên bắn về phía Lệ.
Một loại thiên địa pháp tắc ở trên trời cao đánh văng ra, toàn bộ đại địa kịch liệt run rẩy, giống như trời long đất lở, vạn vật đổ nát, uy thế có thể nói là cực kỳ khủng khiếp.
Nhưng Lệ nhìn thấy vậy thì lạnh lùng nói:
“ Tuy có mạnh hơn trước không ít nhưng ngươi lại không thể đánh trúng ta lại có thể làm gì được ta chứ. Hừ, ta muốn nhìn xem ngươi lại có thể duy trì trạng thái này được bao lâu.”
Tiếp đó thân thể nàng lại một lần nữa trở nên mờ nhạt, lúc long thương đánh tới thì thân ảnh nàng ta cũng vừa lúc tan biến mất.
Lão giả thấy như vậy thì sắc mặt vẫn không có bất kỳ biến đổi nào,một tay bắt pháp quyết, trong miệng hắn đồng thời quát:
“ Luyện không thần thuật.”
Lời vừa hạ xuống, phương viên mấy vạn dặm thoáng cái như đông đặc lại, cùng lúc đó trên trời cao kim quang chiếu xuống, thân ảnh của Lệ thoáng cái hiện ra bên trên không trung.
Lão giả lúc này lại gầm lên:
“Diệt sát ngàn vạn, thương hồn nhất kích.”
Lão giả đâm ra nhất thương, cùng lúc đó một đầu long ảnh khổng lồ lao ra ngoài, long ảnh ngưng thực vô cùng, nhìn không khác gì một con Kim Long thực sự.
Kim Long há miệng nuốt trọn Lệ vào bên trong. Lệ cứ như vậy không hề có lực hoàn thủ bị nuốt vào.
“ Ầm…”
Kim Long đột nhiên vặn lại với nhau sau đó nổ tung, nổ tung cùng với Kim Long còn có lệ ở bên trong, cả hai đồng thời hóa thành đầy trời thịt vụn cùng kim quang.
Đám người nơi xa thấy như vậy thì đều là “ A” lên một tiếng, khiếp sợ vô cùng,nét mặt một đám đều dại ra, từng cái từng cái mở to hai mắt, bọn họ thấy yêu nữ kia thần thông cũng rất kinh người, hơn nữa luôn miệng xem thương lão giả.
Vốn tưởng rằng nàng ta sẽ không phải dạng vừa đâu nhưng nào ngờ, sau khi lão giả hóa thân chiến thần gì đó một thương liền giết chết, hóa thành đầy trời thịt nát rồi. 
Trong lòng mỗi người lúc này đều không khỏi mất mát, tất cả bọn họ đều làm tốt chuẩn bị quan sát một trận chiến kinh thế hãi tục rồi, làm sao vừa mới dăm ba chiêu liền đã kết thúc.
…..
Nhưng mà sự mất mát của bọn họ rất nhanh liền thay vào là sự kinh hai, lúc này bên tai mỗi người đều nghe được một thanh âm.
“ Thiên Địa Vô Cực, Sâm La Vạn Trượng, Ma Lâm Thiên Ha.”
Thanh âm này vừa hạ xuống thì máu thịt đầy trời lúc này đột nhiên ngưng tụ lại cùng với nhau, không những máu thịt mà cả kim quang, hay ma vân xung quanh cũng bị một lực hút vô hình dẫn dắt ngưng tụ lại một chỗ.
Dần dần một con nữ yêu tinh xinh đẹp có ba đầu sáu tay hiện ra, mặc dù nhìn có chút dị dạng nhưng là vân đẹp không mất mỹ quan chút nào,hơn nữa phía sau nữ yêu tinh kia càng là có một vị Ma ảnh to lớn hiển hiện ra.
Tuy rằng nhìn ma ảnh kia cũng không rõ ràng, nhưng ma ảnh khổng lồ kia phát sinh áp lực kinh sợ lòng người, phảng phất là ma thần hàng thế, chúa tể tất cả.
Cùng lúc đó từ trong miệng nữ yêu tinh kia phun ra một thanh “ Cốt Kiếm”.
Cốt kiếm đột nhiên lớn lên, sáu cánh tay của nữ yêu tinh bắt đầu không ngừng biến hóa, lấy cốt kiếm làm trụ cột, bắt đầu không ngừng diễn biến kiếm giới. 
Kiếm giới hình thành lập tức nghiền nát toàn bộ cấm không chi lực. Cùng lúc đó bên trong kiếm giới xuất hiện liên miên không dứt cự kiếm.
Trong mắt nữ yêu tinh lúc này hiện ra một tia ngoan độc, nàng quát lạnh một tiếng:
“ Trảm tiên kiếm,nhất kiếm trảm vạn tiên.”
Thanh âm hạ xuống, vạn kiếm tề minh đồng thời chém về phía lão giả.
…..
Ở bên trong không gian vong linh, Xuân Đức nghe nàng nói vậy thì bình luận.
“ Cái này làm quái gì nhất kiếm trảm vạn tiên, cái này gọi là vạn kiếm trảm nhất tiên thì đúng hơn.”
Bóng Ảnh, Long Sát, Nguyên Ma bên cạnh cũng đồng thời gật đầu, hiển nhiên ba người cũng đồng ý với quan điểm này của Xuân Đức.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.