Mang theo A Trân, Xuân Đức đi ra bên ngoài. Mới sau vài ngày nhưng ma khí ở ngoài này đã nồng nặc hơn rất nhiều, so với mấy ngày trước thì đã gia tăng lên gấp là ít.
Vừa đi ra bên ngoài thì Xuân Đức lại nhìn về cái hố sâu, nơi trước kia là thi cốt của con Địa Ngục Băng Long.
Lúc này đây từ bên trong hố đen đang liên tục bay ra bay vào đại lượng “ Thái Cổ Phệ Ma Trùng”, cứ mỗi con bay ra ngoài lại mang theo một quả trái cây màu đen nhìn rất kỳ quái.
Xuân Đức nhìn thấy đống trái cây thì này thần sắc trở nên quái dị, hắn cảm nhận được bên trong trái cây này năng lượng tinh thuần đến cực điểm.
Xuân Đức cầm lên trái cây quan sát một hồi thì cũng không biết thứ này là cái gì cả. Lúc này hắn lại một lần nữa câu thông với lão Hắc:
“ Ê lão Hắc, lão nhìn xem cái thứ quả đen xì, phát ra tinh thuần ma năng là trái gì vậy, có tác dụng gì thế?”
Hắn vừa hỏi thì ngay lập tức liền được lão Hắc đáp lại:
“ Cái này sao nhìn quen lắm, hình như gọi là Chân Ma Quả hay Chân Ma Nguyên Quả gì ấy, mấy cái này là hạt giống sinh mệnh của đám ma tộc ấy mà, lúc không còn cách nào bọn nó hay dùng cách này, để giữ một mạng. Nhiều lúc thì dùng để trực tiếp ăn khôi phục thực lực bản thân.”
Xuân Đức nghe xong thì cũng hiểu ra, lúc này đến lượt Xuân Đức cười gian nói:
“ Cũng giống lão trước kia chứ gì, hắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1380877/chuong-1440.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.