Ngay lúc Xuân Đức đang cười âm hiểm không dứt thì Lão Hắc ở bên cạnh đột nhiên lại nói:
“ Củ Cải cho ta cái thi cốt con Địa Ngục Băng Long này đi.”
Xuân Đức nghe thế thì thoáng sửng sốt, mặc dù hắn không biết Lão Hắc làm cái gì nhưng mà vẫn gật đầu nói:
“ Ừ, lão cần thì cứ lấy mà dùng.”
Hắc Ám Ma Thụ nghe hắn sảng khoái như vậy đáp ứng thì trong lòng cũng hơi chút kinh ngạc, phải biết thứ này với Xuân Đức là có công dụng tăng lên xác suất thuế biến à, mặc dù bọn họ có đồng sinh cộng tử khế ước nhưng tư dục bản thân chưa bao giờ mất đi. Bây giờ thấy Xuân Đức suy nghĩ cũng không suy nghĩ liền đáp ứng như vậy thì Hắc Ám Ma Thụ cũng hiểu rõ tầm quan trọng của hắn trong lòng Xuân Đức tới mức nào. Nếu hắn đã như vậy thì Vô Địch lại càng không phải nói đến.
Nghĩ tới điểm này thì Hắc Ám Ma Thụ cười nói:
“ Hôm nay để cho Củ Cải ngươi xem kỳ tích xuất hiện này.”
Xuân Đức nghe thế thì không biết mô tê răng rứa ra làm sao, ngay khi hắn chưa hiểu việc gì thì Hắc Ám Ma Thụ liền động. Tất cả cành cây trong phạm vi không biết bao nhiêu vạn dặm lúc này đồng thời vũ động, đột nhiên tất cả cánh cây kia gãy rời biến thành vô tận giọt nước màu lam nhạt lung linh huyền ảo.
Tiếp sau đó tất cả những giọt nước kia đồng thời bay vào bên trên bộ xương của Địa Ngục Băng Long. Theo số lượng giọt nước bám lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1380872/chuong-1435.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.