Sau một lúc chờ đợi thì Xuân Đức mới theo sau đám tang thi của mình đi vào bên trong, Xuân Đức có thể thông qua ánh mắt của đám tang thi quan sát tình cảnh bên trong nơi kia nên cũng hiểu kha khá hoàn cảnh nơi đó.
Về phần cái thứ do thịt thối rữa cùng máu tạo thành đã bị đám tang thi kia ăn sạch không còn sót lại thứ gì rồi, thứ kia đối với người bình thường không có tác dụng gì nhưng đối với đàn tang thi lại chính là vật đại bổ.
Tiếp đó Xuân Đức lại để lại một bộ phận nhỏ tang thi đi trước dò đường, còn hắn thì khoan thai đi theo phía sau, về phần đại bộ phận thi đàn đều bị hắn một lần nữa thu vào bên trong không gian vong linh.
Đi theo phía sau mấy trăm con tang thi, Xuân Đức lúc này nói chuyện với Bóng Ảnh đang bám trên thân thể mình:
“ Giờ ca mới nghĩ ra, chúng ta có đám tang thi này mà đâu cần phải đệ đi vào thăm dò đâu, sau này cứ lấy đám này đi thăm dò cũng được mà.”
Bóng Ảnh cười nói:
“ Đám ngu ngốc này làm sao có thể so với đệ, với chúng ta thông qua mắt bọn nó quan sát cũng không thể nhìn ra được nhiều thứ bẫy rập tinh vi, chỉ có thể tự thân thể nghiệm thì mới rõ ràng được, vì thế này cứ để đệ đi đi, dù sao đệ cũng không chết được.”
Xuân Đức nghe vậy thì chỉ có thể bất đắc dĩ gật đầu, hắn biết Bóng Ảnh đối với chấp niệm bảo vệ hắn cực lớn, đừng hòng ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1380859/chuong-1422.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.