Chương trước
Chương sau
Có được nữ tùy tùng trung thành Mộng Vân tận tình dẫn đường, Xuân Đức đã không cần phải lo về vấn đề đi tới Vạn Tiên Ổ nửa. Sau khi đi qua mấy thành trì hắn vẫn chưa phải giết người nào cả, tất cả mọi việc đều do Mộng Vân tự mình xử lý.
Xuân Đức không thể không công nhận cô nàng này giao tiếp với người khác rất được, chỉ cần nói một ít thì đám người kia liền cung nghênh nàng đi qua. 
Đương nhiên mang theo Mộng Vân hắn cũng bị rất nhiều ánh mắt bất thiện nhìn chằm chằm, có điều không biết Mộng Vân nói cái gì thì đám ngươi kia lại chuyển đổi thái độ.
Tất cả đều là một bộ hâm mộ vô cùng, chỉ hận không thể thay thế hay, cái kia là thực lòng hâm mộ mà không phải cái gì giả vờ. Nhưng điều đặc biệt là đám kia chỉ có hâm mộ mà không có ghen ghét hay ác ý cả, vô cùng kỳ quái.
Đối với điều này Xuân Đức cũng cảm thấy khá là kỳ quái, có điều hắn cũng không mấy quan tâm, hắn lúc này đang chú ý đến đám quái thú bên trong không gian Thiên Xích Bích Huyết Ma Bia.
Sau khi hỏi thăm lão Hắc thì hắn cũng biết được lai lịch của đám quái thú này, không ngờ trong này tất cả đều là thần thú dị chủng, đám thần thú này bị Thiên Xích Bích Huyết Ma Bia giam cầm linh hồn vì thế mà không thể chết được, dù qua bao nhiêu triệu năm bọn nó vẫn duy trì một hơi.
***
Tuy là có 99 con quái thú nhưng cũng không phải mỗi con mỗi loại, mà đôi khi có vài con giống nhau, giống như Sơn Hải Cự Kình bên trong có tới 6 con rồi.
Vì thế số lượng chủng loại dị cổ thần thú trong không gian của Thiên Xích Bích Huyết Ma Bia cũng phải là quá nhiều. Trong đó đáng chú ý là có mấy con thuộc tứ đại thần thú.
Vì chẳng có việc gì làm nên hắn tìm hiểu thống kê một loạt dị thú bên trong. Bên trong gồm có…
Sơn Hải Cự Kình sáu con, tứ đại thần thú có tiếng tăm Thanh Long, Bạch Hổ, Huyền Vũ, Chu Tước.
Tứ đại dị chủng hung thú: Hồn Độn, Đào Ngột,Cùng Kỳ, Thao Thiết.
Cửu đại dị chủng thượng cổ thần thú: Lục Ngô, Ứng Long,Sói, Giải Trỉ, Tất Phương, Thủy Kỳ Lân, Quỳ, Bạch Trạch.
Còn lại tất cả đều là dị thú quý hiếm: Cửu Vĩ Hồ, Doanh Ngư, Lăng Cá, Tranh, Phì Di,Tích Xà, Hoành Ngư Công,Thiên Cẩu,Dương Khang, Xích Ngư,Diệt Mông Điểu, Thiên Hồ, Minh Xà, Giác Đoan,Chư Ngực, Đương Hổ, Thiên Ma,Chư Yếm, Hủy, Phi Liêm,Tam Túc Kim Ô, Họa Đấu,Trọng Minh Điểu, Chư Kiền,Phỉ Phỉ, Phu Chư,Cửu Ảnh, Tạc Xí, Thừa Hoàng,Áp Du, Ba Xà, Lôi Thần,Bình Bồng, Xích Nhãn Trư yêu, Câu Xà, Anh Chiêu, Côn Bằng, Bệ Ngạn,Hình Thiên, Cửu Dư,Thiên Cẩu, Nhân Mã,Nhẫn Xà, Cữu Nhĩ Khuyển,Cữu Vĩ Xà,Tam Giác Thú…..”
Thực sự mà nói thì khi nhìn thấy đám thần thú, dị thú này, thì Xuân Đức đầu tiên cũng không phải nghĩ đến nuôi cho bọn nó sống lại mà là nghĩ tới làm sao để rút ra huyết mạch của bọn nó.
Có điều đám này đều sắp chết cả, huyết mạch khô héo có rút ra cũng chẳng được bao nhiêu, với Vô Địch hiện tại đang bị thương lâm vào trầm mê ngủ say nên hắn cũng không thể giúp hắn.
Cũng vì như thế mà Xuân Đức lúc này mới chuyển qua nuôi đám thùng cơm kia. Cũng không rõ cái đám thần thú, dị thú kia đã bao nhiêu năm không ăn rồi mà để cho đám này ăn no, Xuân Đức phải tốn ⅓ kho lương thực dự trữ cho đàn tang thi.
99 con mà ăn một lần huyết nguyên ⅓ kho dự trữ là biết bọn nó ăn nhiều đến mức nào rồi, có điều được cái cũng hay, đám này nhìn như sắp chết đến nơi, vậy mà ăn no xong thì lại khôi phục được không ít sinh khí. Cơ thể khô héo cũng đã có dấu hiệu hồi phục trở lại. 
Xuân Đức thấy thế thì vừa mừng vừa lo, mừng là vì đám này có thể khôi phục lại, sau này sẽ là trợ lực cực lớn, có điều để nuôi đám này thì cũng không phải việc đơn giản gì, một lần đám này nuốt gần hai trăm tỷ hải tộc.
Nếu ăn xong lần này, một năm nữa lại ăn thêm một lần còn có thể nuôi chứ mà mỗi tháng ăn một lần như vậy chắc hắn cũng phải từ bỏ, không nuôi nổi.
Thở dài một hơi, Xuân Đức tự nói với bản thân:
“ Được rồi, đến đâu hay đến đó, nuôi được thì nuôi không nuôi được thì thịt, cũng không sao cả.”
“ Ầm…”
Xuân Đức vừa mới tính đến việc ăn thịt đám quái thú bên trong không gian Thiên Xích Bích Huyết Ma Bia thì đột nhiên cả chiếc thú xa đang trở hắn bị cái gì đó khiến cho nổ tung.
Xuân Đức phản ứng cực nhanh,hắn nhanh chóng kéo lấy Mộng Vân sau đó nhoáng lên một cái liền biến mất không tăm hơi đâu cả.
Lần thứ hai lúc lộ ra thân hình thì hắn đã đứng ở bên trên bầu trời rồi.
Nhìn cảnh sắc một chút thì Xuân Đức phát hiện nơi đây là một tòa thành trì, ở bên dưới là san sát các kiến trúc nối liền với nhau hình thành một bông hoa, người đi trên đường lúc này cũng đông đúc vô cùng, có điều lúc này mọi người đều đang hoảng sợ bỏ chạy tán loạn khắp nơi.
Chỉ thấy ở khắp thành trì đâu đâu cũng có những cái hố đen ngòm bốc lên hắc khí ngùn ngụt, cùng lúc đó từ bên trong cái hố đen kia bắt đầu bò ra từng con quái vật hình thù dữ tợn.
Đám quái vật kia thân như rết,có điều con rết cùng lắm vài ba mét chứ bọn này dài ít nhất cũng có mấy trăm mét, hình thể to lớn, đường kính thân thể phần to nhất cũng có cả chục mét.
Trên người đám này lân phiến dày đặc, toàn thân gai nhọn lởm chởm, bọn nó có một con mắt màu trắng ở phía trước, một cái miệng toàn răng là răng nhưng đáng chú ý là đám này lại không có lưỡi.
Chân của nó nó nhìn giống chân có loài cá sấu, có móng vuốt như đại bàng, cả người bọn nó được bao bọc bên trong một lớp hỏa diễm màu đen.
Đám này tốc độ di chuyển cực nhanh, ngang bằng với Tinh Vương Tiên Cảnh cao giai nhưng lực cắn thì chỉ có ngang với Thần Quân Tiên Cảnh sơ kỳ.
Đám này vừa ra ngoài thì liền điên cuồng tàn sát người bên trong thành trì.
Với Xuân Đức phát hiện một điều quan trọng là đám này hình như xuất hiện ở khắp mọi nơi chứ không phải ở riêng bên trong tòa thành trì này.
Khói đen đặc từ trong những cái lỗ đen kia bay lên bầu trời nhưng tụ thành những đám mây đen không tiêu tán, hàng tỷ cho đến hàng trăm tỷ cái lỗ như vậy bốc lên khói đen, thoáng cái liền hình thành một đám mây đen khổng lồ che lấp bầu trời, bầu trời đang trong sáng liền trở nên tối tăm mù mịt. 
Mộng Vân đứng ở bên cạnh Xuân Đức, nhìn thấy tình cảnh này thì trong lòng có chút sợ hãi, tay nàng không khỏi nắm chặt lấy bàn tay của Xuân Đức.
Mộng Vân hơi run run hỏi:
“ Cái này là có chuyện gì gì vậy? Làm sao đột nhiên lại thoát ra nhiều như vậy quái vật.”
Xuân Đức thành thật nói:
“ Ta cũng không biết nữa,có điều việc này cũng không phải cái gì quá kinh khủng, đám quái vật này đối với tu sĩ bình thường còn có thể uy hiếp chứ đối với chúng ta thì không đủ nhìn.”
Bỗng nhiên Xuân Đức cười tà ác nói:
“ Hơn nữa chúng ta có thể lợi dụng đám này làm việc cho chúng ta, sau đó lại thu thập luôn cả bọn chúng.”
Mộng Vân ở bên cạnh nghe thế thì hơi ngẩn ra, sau đó nàng có điều suy tư, sau một lúc nàng liền hiểu được Xuân Đức muốn làm cái gì.
“ Ngươi là muốn dùng đám này tiêu diệt nhân loại, sau đó đi ở phía sau kiếm tiện nghi đúng không, cách này quả thực không tồi chút nào.”
Xuân Đức gật đầu cười nói:
“ Thông minh lắm, ý ta đúng là như thế, nếu như nơi nào cũng như nơi này thì nhân tộc của Thiên Hành Châu liền xong rồi. Nếu mà cả Trấn Ma Cổ Vực như thế này thì lại càng tuyệt, nơi này sẽ là địa bàn hoạt động của chúng ta một thời gian.”
Mộng Vân cũng là hiểu ý gật đầu:
“ Nếu tình hình diễn ra như vậy thì Ác Ma Điện chúng ta sẽ chiếm được rất nhiều tài nguyên, quá trình phát triển sau này cũng sẽ thuận lợi hơn rất nhiều, với thứ quái vật này lại còn có thể làm thức ăn cho đám người tiến hóa kia(chỉ đám tang thi).”
Cười cười, Xuân Đức híp mắt nói:
“ Cái này rất có thể liên quan để tên cổ ma kia thoát khốn, đám kia một khi thoát khốn thì hay dẫn tới dây chuyền lắm, hồi ta ở trung thiên cũng là như vậy. Được rồi, chúng ta trước hết tìm nơi quan sát sau lại tính tiếp.”
[ P/s: Chương sau để mình tích hợp tất cả loại thú ở trong truyện sau này sẽ xuất hiện trong truyện, mấy cái loại dị thú trong truyện đều là mình sưu tầm không phải tự nghĩ ra.]
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.