Chương trước
Chương sau
Thiếu niên cổ ma lạnh giọng nói:
“ Đám nhân loại ti tiện đáng chết, ta xem chiêu này các ngươi làm sao chống lại.”
Chỉ thấy hai mắt của thiên niên cổ ma đột nhiên nhắm lại, trong miệng niệm thanh âm cực kỳ cổ quái, vài đạo chú văn màu huyết hồng từ trong miệng hắn bay ra, tạo thành từng phù hiệu kỳ quái,cùng lúc đó trên người hắn lần thứ hai ma khí trên cơ thể hắn dâng lên,cự trảo cũng vì thế mà tăng cường lên không ít, hai cự trảo ép lại khiến cho cả ngọn cự sơn bảy màu to lớn có xu hướng vỡ nát.
Đám cường giả Vạn Ma Ổ thấy thế thì kinh hãi không thôi, làm sao cũng không nghĩ ra đối phương chỉ sau một thời gian ngắn khôi phục liền đã có được sức mạnh như thế, tại thời khắc này ở dưới ma khí ảnh hưởng, thân thể của bọn họ cảm thấy áp lực thật lớn, phảng phất lúc nào cũng có thể tan vỡ.
Còn chưa dừng lại đó, thanh niên cổ ma lúc này đồng thời vận dụng “ Ma bia tàn phiến”, “ Ma bia tàn phiến” từ bên trong cơ thể hắn bay ra ngoài, đón gió mà lớn hóa thành một tấm bia mộ khổng lồ, ép xuống đám người Vạn Ma Ổ.
Ngay lập tức hư không chấn động, không gian điên cuồng vặn vẹo không ra hình dạng gì, các loại sức mạnh hỗn loạn không ngừng xung kích, đại địa phía bên dưới bị loại lực lượng hủy thiên diệt địa này tác động thì sập xuống một đoạn.
Kết giới xung quanh bị lực lượng kia tác động thì nổi lên gợn sóng to lớn, có nhiều nơi còn xuất hiện nứt vỡ, lực lượng khủng khiếp như thế để những người ở bên ngoài kia hoảng sợ không thôi, vẻn vẹn là một chút dư âm lực lượng, liền để bọn họ cảm thấy nguy hiểm đến tính mạng.
Trước mắt nguy cơ sống còn, tiềm năng của một đám cường giả Hằng Vương Tiên Cảnh trong nháy mắt bộc phát mà ra, tiên lực bên trong thân thể bọn họ như là núi lửa phun trào ra ngoài, tất cả lực lượng kia đồng thời hóa thành một tầng tầng ánh sáng phòng hộ ngăn đón “ Ma bia” hạ xuống.
“ Ầm ầm ầm..”
Ánh sáng phòng hộ bị chấn tan, mười tên cường giả vạn ma ổ thì có 4 tên chết đương tràng, 6 tên còn lại đều phun ra máu tươi, từ trên không rơi xuống mặt đất.
“ Ầm ầm ầm…”
Mấy người kia rơi xuống mặt đất, tạo ra trên mặt đất mấy cái hố to đùng.
Cự sơn mất đi năng lượng duy trì lập tức bị cự trảo bóp nát, hóa thành đầy trời thất thải hào quang.
Cũng vào lúc này, Ma Bia bị ngăn cản thì dừng lại một lúc, tiếp đó lại tiếp tục đè xuống phía bên dưới. Thanh niên cổ ma kia là định nhân lúc đám người kia bệnh thì lấy mạng bọn chúng luôn.
“ Ầm ầm ầm…”
Ma Bia hạ xuống, đại địa rung động ầm, mấy tên cường giả của Vạn Ma Ổ trong nháy mắt bị nghiền thành tương, hồn phách của bọn chúng bị Ma Bị hấp thu đi vào.
Thanh niên cổ ma thấy thế thì cười to:
“ Đối nghịch với ta, đối nghịch với ta chỉ có chết. Ha ha ha.”
Nói xong hắn lại nhìn xung quanh, nhìn đám người đang duy trì kết giới lạnh giọng nói:
“ Các ngươi cũng phải chết.”
Đám người phía bên ngoài nghe thế thì một trận tâm kinh đảm hàn, nhìn thấy mười đại phong chủ bị nghiền thành tương, cũng không ai còn có can đảm ở nơi này nữa. Một đám người vừa bỏ viên châu trong tay sau đó điên cuồng bỏ chạy về bốn phía.
Đại trận đang vây quanh thanh niên cổ ma mất đi người duy trì lập tức đổ nát, hóa thành đầy trời tinh quang màu lam hư ảo.
Thanh niên cổ ma nhìn thấy mọi người đang chạy tán loạn khắp nơi thì cười lạnh nói:
“ Đám cặn bã các ngươi còn muốn chạy, để là thức ăn cho thần bia đi.”
Thiên Xích Bích Huyết Ma Bia tàn phiến phía bên dưới, sau khi cắn nuốt hồn phách của một đám cường giả Hằng Vương Tiên Cảnh lại dung nhập thêm một tấm tàn phiến thì càng phát ra quang huy chói mắt.
Cũng không cần thanh niên cổ ma thúc dục, “ Ma bia” tự hành sinh ra vô tận quang mang hắc ám chiếu về bốn phương tám hướng, người bị quang mang kia chiếu vào thân thể lập tức hóa thành một luồng khói đen bay về bên trong “Ma bia”.
Vài tỷ sinh linh nơi đây trong nháy mắt đều bị “Ma bia” hấp thu mất linh hồn cùng sinh mệnh. 
Đến ngay cả thanh niên cổ ma ở gần đó cũng bị ảnh hưởng, có điều hắn không biết là thi triển bí pháp gì mà lại ngăn cản được đại bộ phận lực ảnh hưởng của “Ma bia” lên cơ thể hắn.
Nhưng ở bên trong vô tận hắc mang hủy diệt kia, Xuân Đức lại như tìm về chốn xưa, lại cảm nhận được được sự thân thiết khó nói thành lời.
Bên trong đầu hắn lúc này không hiểu vì sao lại hiện lên hình ảnh khác của Ma Bia.
Nó không phải là một tấm bia mộ to lớn như hiện tại, mà là một cái vương tọa u ám, ở bên trên vương tọa kia ngồi một thanh niên, thanh niên kia cả người phát ra khí tức cực kỳ đáng sợ, vẻ mặt lạnh lùng không mang theo bất kỳ một tia tình cảm nào, ánh mắt hắn vô cùng lạnh lẽo, vừa nhìn vào ánh mắt kia liền khiến cho người ta linh hồn tiêu tán.
Thanh niên kia Xuân Đức cũng không xa lạ gì đó chính là Vô Địch ở thời kỳ toàn thịnh, ngày trước tên kia có khoe khoang với hắn nên hắn mới biết được.
Nhưng mà tên kia cũng không có nói cho hắn biết “Thiên Xích Bích Huyết Ma Bia” lại là một cái vương tọa.
Xuân Đức lúc này đột nhiên vô thức nói ra một từ:
“ Đến.”
Như là nghe được âm thanh của thân nhân, “Thiên Xích Bích Huyết Ma Bia” khẽ run lên mấy lần sau đó bay về phía Xuân Đức, khi bay lại gần Xuân Đức thì nó đã thu nhỏ lại chỉ giống như bàn tay người lớn mà thôi.
“Thiên Xích Bích Huyết Ma Bia” nhẹ nhàng rơi vào trong tay Xuân Đức, sau đó yên lặng trở lại, hắc mang chói mắt cũng dần tiêu tán.
Ở trên cao, thanh niên cổ ma nhìn thấy một màn như thế thì đôi con người tí nữa cũng trợn lồi ra bên ngoài, mãi sau một lúc lâu thì hắn mới gầm lên giận dữ.
“ Nhân loại ti tiên ngươi đáng chết.”
( Cảm ơn mọi ngươi đã ủng hộ nhé.)
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.