Chương trước
Chương sau
Vạn Ma Ổ, tên như ý nghĩa, chính là nơi tụ tập của đám ma đạo, ma đạo ở nơi này ôm đoàn kết đội hình thành nên một siêu cấp đại thế lực, thế lực mạnh mẽ đến mức hình thành thế lực cân bằng với bên phía chính đạo.
Nghe đồn mười đại phong chủ của Vạn Ma Ổ đều là cường giả Hằng Vương Tiên Cảnh, người nào cũng là đại danh đỉnh đỉnh ma đạo tu sĩ, chính đạo tu sĩ chỉ cần nghe thấy tên mười người này liền đã sợ tè ra quần rồi. 
Vì là Ma đạo nên đám người này giết ngươi như ngóe, thích thì giết, chán thì ăn thịt, sở thích mỗi tên mỗi quái lạ. Tên thì háo sắc vô cùng, cứ thấy nữ tử là muốn mang lên giường, kẻ thì thích ăn thịt người, có tên thích ăn thịt trẻ con cho non mềm, có tên lại thích ăn thịt người lớn cho ngọt thịt.
Nhiều tên tâm lý vặn vẹo lại thích hành hạ người khác đến chết đôi khi lại thích chặt tứ chi, móc mắt, chọc thủng màng tai, sau đó nuôi nhốt như súc vật.
Có tên lại thích bắt song sinh hài đồng về ngâm rượu uống… Nói chung thì “Ma đạo” tu sĩ tính tình quái đản, tu luyện công pháp tà ác nên tâm lý tên nào cũng không bình thường, nhẹ thì giống như Xuân Đức thi thoảng giết chút ít người, nặng thì tinh thần thác loạn, thích làm mấy việc điên rồ như cưa đôi nạn nhân, rút gân, lột da, cắt thịt, luyện hồn, trừu phách…
Có điều vì để duy trì một thế lực lớn như vậy nên Vạn Ma Ổ vẫn là có pháp tắc duy trì nhưng mà pháp tắc, luật lệ của ma đạo thì biết rồi. Người mạnh chiếm lý, cường giả vi tôn, cường giả vi pháp. Người ở bên dưới mà dám làm càn thì chỉ có chết.
***
Tại nơi truyền tống của Vạn Ma Ổ, một đạo cột sáng to lớn đột nhiên hiện lên, tiếp sau đó Xuân Đức cùng với hai người khác liền xuất hiện nơi đây.
“ Ầm ầm ầm…”
Có điều khi Xuân Đức vừa mới xuất hiện liền nghe được âm thanh đánh nhau kịch liệt ở bên trên bầu trời truyền tới. Nghe được âm thanh kinh thiên động địa, cảm nhận được ba động khí tức kinh khủng, Xuân Đức không khỏi tò mò nhìn lên.
Vừa nhìn lên thì hắn phát hiện có một nhóm người đang đánh nhau với một con quái vật mồm chó, đầu hươu, thân chim.
Còn một phương khác thì có mười mấy người gì đó đang đứng nói chuyện cùng với một nam tử, có điều cuộc nói chuyện kia đầy mùi thuốc súng. Về phần người ở phía dưới đều đã ẩn nấp xa xa hết rồi.
Lúc Xuân Đức cùng hai người khác vừa xuất hiện nơi đây thì liền có một người kéo bọn họ qua một bên dặn dò:
“ Còn đứng ngây ra đó làm gì, muốn sống thì nhanh qua bên này, các ngươi cầm lấy thứ này.”
Người kia đưa cho Xuân Đức cùng hai người khác một cái viên châu màu đen. Cầm viên châu trong tay Xuân Đức kỳ quái hỏi:
“ Đây là vật gì vậy, làm sao giống như đạo cụ trận pháp.”
Người kia gật đầu nói:
“ Xem ra ngươi cũng có nhãn lực đấy, đây đích xác là đạo cụ trận pháp, ba người các ngươi cũng không cần làm gì, chỉ cần giữ cái này trong người là được, nó sẽ tự động hấp thu tiên lực trong cơ thể các ngươi.”
Nữ tử đi cùng Xuân Đức lúc này vô cùng kinh sợ hỏi: 
“ Nơi này là có việc gì, vì sao nhiều như vậy cường giả xuất động, mà thanh niên kia mặc áo đen đang đối diện với mười vị phong chủ lại là người nào?”
Thấy được nữ tử có thể nhận ra được mười vị phong chủ của Vạn Ma Ổ thì nam tử vừa lôi kéo ba người có phần kinh ngạc nói:
“ Ngươi có thể nhận biết được mười vị phong chủ xem ra cũng không phải hạng người vô danh. Đã như vậy ta cũng giải thích cho mấy người các ngươi một chút, nam tử đang đối diện với mười vị phong chủ kia chính là một vị Cổ Ma vừa thoát khốn đi ra. Trận pháp chúng ta cần duy trì chính là trận pháp dùng để ngăn cho con Ma kia không chạy thoát.”
Nghe đến “ Cổ Ma” thì Xuân Đức nhớ đến hồi ở trung thiên hắn cũng có gặp loại này rồi thì phải, bên trong đầu đám này có một loại tinh thạch rất quý. Hắn lúc này lại nhìn về phía bên trên bầu trời.
Sau khi cảm nhận cẩn thận một chút hắn liền phát hiện ra nơi này có một trận pháp vô hình, bao trọn lấy phạm vi chiến trường vào bên trong, thảo nào lúc vừa tới đây hắn cứ cảm thấy có gì đó quái quái, không ngờ nơi này lại có một cái đại trận lợi hại như vậy.
Nam tử đi cùng với Xuân Đức đến đây, cẩn thận hỏi:
“ Cổ Ma kia mạnh như vậy sao? Phải cần đến 10 vị phong chủ để trấn áp hắn, làm sao ta cảm thấy tên kia giống như không mạnh lắm à.”
Nam tử lôi kéo ba người Xuân Đức nghe thế thì hừ lạnh nói:
“ Lấy tu vi rác rưởi của ngươi đương nhiên là không thể hiểu được rồi. Hừ.”
Thấy nam tử tức giận, một nam một nữ đi cùng với Xuân Đức đều không dám nói thêm cái gì nữa, nam tử đi cùng với Xuân Đức thì chỉ hận không tự cho mình mấy cái bạt tai.
***
Trong đại trận, bên trên bầu trời.
Một tên nam tử mặt trắng không râu, ánh mắt như rắn độc nhìn chằm chằm người thanh niên cách đó không xa lạnh lùng lên tiếng.
“ Ma chủ tàn khu mà thôi, thực nghĩ có thể lật trời được sao? Bây giờ người đã bị Khôn Ma Trận giam lại ta xem người lại có thể làm sao chạy trốn.”
Thanh niên đứng ở đối diện cách đó không xa, thần tình có phần dữ tợn cười âm trầm, nói:
“ Đại trận này hiện tại chỉ có năng lực vây khốn ta, chỉ cần ta giết chết các ngươi thì đại trận liền giải, hừ, mười người các ngươi tuy không tầm thường nhưng không phải là đối thủ của ta.”
Nam tử mặt trắng không râu nghe thế thì trào phúng nói:
“ Thật là ngông cuồng, ngươi rõ ràng bị mười người chúng ta đánh cho không có lực hoàn thủ, lúc này lại còn dám to mồm. Ngươi lúc này cũng chỉ là kéo dài hơi tàn mà thôi.”
Nam tử ở đối diện nghe vậy thì lạnh lùng cười:
“ Các ngươi cũng không phải vậy sao? Các ngươi nếu không phải đang kéo dài thời gian thì làm sao còn không tiến lên. Hừ. Một đám nhân loại vô sỉ, chỉ giỏi miệng lưỡi. Nếu đã các ngươi không dám động thủ vậy thì để ta trước đi.”
Thanh niên Cổ Ma vung tay lên, một tấm bia đá bị tổn hại phiêu phù ở trong tay hắn, như mộng như ảo, hắn lấy tay điểm một cái lên trên tấm bia, cả tấm bia nhất thời sáng lên rực rỡ. Ánh sáng tối tăm tà ác bạo xạ mà ra. Một loại cảm giác nguy hiểm lan tràn trong lòng mọi người.
Ngay cả người ở phía bên ngoài kết giới cũng cảm nhận được một cổ nguy hiểm trí mang. Duy chỉ có Xuân Đức là trong lòng kích động không thôi, hắn rốt cuộc cũng nhìn thấy, cùng nhìn thấy Thiên Xích Bích Huyết Ma Bia.
Tuy chỉ là tàn bia nhưng hắn chắc chắn thứ tên “ Cổ Ma” kia đang cầm chính là Thiên Xích Bích Huyết Ma Bia, có điều tên kia hình như cũng không biết cách sử dụng chân chính của Thiên Xích Bích Huyết Ma Bia, mà chỉ học được một chút da lông mà thôi.
Nâng trong tay “ Ma bia”, thanh niên “Cổ ma” cười lớn nói:
“ Các ngươi đều đi chết đi, ha hả.”
Vừa nói hắn vừa vung tay phải lên, nhất thời toàn bộ bầu trời biến sắc, ở bầu trời phía xa hiện ra “Ma bia” to lớn, bốn phía “ Ma bia” nổi lên hào quang, Sâm La Vạn Tượng, tự thành một phiến thế giới mang theo thế giới lực lượng trực tiếp đè xuống.
Mười người bên phía Vạn Ma Ổ cùng đồng thời bùng nổ ra sức mạnh kinh thiên chống lại thế giới chi lực từ “ Ma bia” ép xuống nhưng là trong nháy mắt lực lượng của bọn họ liền bị thế giới lực lượng từ “ Ma bia” đè ép bể mất, toàn bộ không gian nhẹ rung lắc mãnh liệt, phát ra tiếng nổ đinh tai nhức óc.
“ Ầm ầm ầm ầm…”
Tiếng nổ như tiếng sấm, khiến cho toàn bộ kết giới xung quanh cũng bắt đầu rung động, hiện lên từng đạo gợn sóng lăn tăn.
Ngay lúc mọi người cho rằng mấy tên cự đầu của Vạn Ma Ổ sẽ bị “ Ma bia” kia đè chết thì một người trong số đó đột nhiên hét lớn:
“ Ngăn lại cho ta.”
Theo tiếng hét của hắn, lại có một tấm “ Ma bia” khác xuất hiện ngăn lại thế đè xuống của tấm “ Ma bia” phía trên. 
“ Ầm ầm ầm…”
Hai bên va chạm phát ra tiếng nổ lớn kịch liệt, tiếp sau đó cả hai tấm “ Ma bia” đồng thời quay về với chủ nhân của nó.
Cùng lúc này một âm thanh mười phần trào phúng từ bên phía đám cường giả Vạn Ma Ổ vang lên:
“ Người chờ đợi, chúng ta cũng chờ đợi, hắc hắc, lấy được thần bia cũng đúng là phải cảm ơn ngươi rồi.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.