Xuân Đức nhịn không ra tay giết người, không muốn sát nhân, không có nghĩa là ai cũng có thể ngồi lên đầu hắn được, một lần cũng thôi, đằng này liền tiếp mấy lần như vậy, không giết vài tên thì đám này lại tưởng là hắn dễ bắt nạt.
Nhìn đầy đất thi thể không đầu Xuân Đức thờ ơ lạnh nhạt, hắn quét mắt nhìn qua đám người còn sống nơi này nói:
“ Còn ai muốn tiên thạch trên người ta nữa không? Còn thì lên tiếng.”
Nghe hắn hỏi thi lúc này mọi người mới hồi phục lại tinh thần, hai nữ tử lúc trước ôm ấp tên đại hán kia lúc này hét chói tai nói:
“ Súc sinh.Ngươi...Ngươi vậy mà dám giết Tô Hàng thiếu gia, ngươi đây là không muốn sống nữa rồi, súc sinh ngươi chết không yên lành.”
“ Bụp”
Đầu lâu hai nữ nhân xinh đẹp kia lập tức nổ tung như pháo hoa, trên sân lúc này lại có thể hai cái thi thể không đầu.
“ Dám nói chuyện với ta như vậy, muốn chết thì để ta tiễn các ngươi lên đường.”--- Nhìn hai cái thi thể không đầu kia Xuân Đức lại ném ra thêm mấy viên tiên thạch.
“ Ầm ầm ầm…”
Mấy viên tiên thạch bắn lên hai cái thi thể rồi đột nhiên nổ tung, hai cái thi thể trong nháy mắt biến thành đầy đất thịt nát, tứ chi văng đi mỗi nơi một cái.
Nhìn qua mấy người còn sống nơi này, Xuân Đức lần nữa hỏi:
“ Tên nào biết đường tới truyền tống đi thông tới Vạn Ma Ổ thì dẫn đường, bằng không tất cả đều nằm tại nơi này đi.”
Hắn vừa dứt lời liền có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1380844/chuong-1407.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.