Chương trước
Chương sau
Ma Long- Tôn cùng với chín đầu thượng cổ dị chủng thần thú chiến đến hôn thiên ám địa, nhật nguyệt vô quang.
Mỗi con thượng cổ dị chủng thần thú đều có được thần thông cực kỳ kinh người, không những thần thông kinh thế hãi tục mà thân thể bọn chúng càng thêm biến thái, sức khôi phục có thể nói xưa này mới được nhìn thấy lần đầu. 
Mất đầu, mất tứ chi đối với bọn nó chỉ là việc nhỏ, không qua một cái hô hấp liền sẽ khôi phục lại như lúc đầu, đến ngay cả đánh nát bọn nó thì bọn nó vẫn có thể tái sinh lại một lần nữa, chỉ là khí tức một đám có chút suy yếu đi mà thôi. 
Nếu có thể lục tục đánh nát mấy chục lần thì có thể hoàn toàn tiêu diệt được bọn chúng nhưng mà điều này có thể sao, đương nhiên là không thể rồi, dưới liên hoàn thần thông của chín con thượng cổ dị chủng thần thú thì Ma Long-Tôn cũng chỉ là đau khổ chống đỡ, chỉ thi thoảng mới phản kích lại được một lần. Nhưng mỗi lần Ma Long- Tôn phản kích thì nhất định là trí mạng. Cứ mỗi lần như vậy liền có một đầu thượng cổ dị chủng thần thú bị đánh nát.
Nhưng rồi theo thời gian, dưới sự liên hợp với nhau của chín con thượng cổ dị chủng thần thú vậy mà dần có xu thế áp đảo một bộ phận của Ma Long-Tôn.
Trận chiến này kéo dài liên tục cho đến ba tháng sau, suốt ba tháng thời gian trận đấu giữa một đám thần thú cùng một con cự ma vẫn luôn diễn ra, không một giây ngừng nghỉ.
Người ta có câu trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết, quả đúng là không sai chút nào, chín con thượng cổ dị chủng thần thú cùng Ma Long-Tôn đánh nhau lan đến phụ cận khiến cho đám cường giả nhân tộc, ma tộc, quỷ tộc, hải tộc đều chết thương thảm trọng.
Suốt ba tháng bị dằn vặt, lúc này người có thể còn sống ở bên khốn trận do chín con thượng cổ dị chủng thần thú tạo ra đã không còn có mấy người nữa.
Nhưng mà dù mạnh đến đâu cũng có cực hạn của nó, thời gian dần qua, lực lượng chín con thượng cổ dị chủng thần thú cùng Ma Long- Tôn dần yếu đi. Tất cả những người còn sống cũng đều cảm nhận được điều này. Trong lòng tất cả mọi người đều đang mong chờ một cái kết quả, đó chính là lưỡng bại câu thương, có như vậy thì lúc đó mọi người mới có thể kiếm lợi.
…..
Thời gian lan lai qua ba tháng, đám thượng cổ dị chủng thần thú cùng Ma Long-Tôn đánh nhau cũng đã được nửa năm ròng rã. Cuối cùng cũng tới hồi kết.
Ở nơi xa xa, Vũ cùng một cường giả Hắc Long bộ tộc nhìn thấy cảnh này cũng không lấy gì làm vui mừng, bọn họ biết nếu như hai bên chuẩn bị sức cùng lực kiệt thì nhất định sẽ mượn nhờ lực lượng của đám con sâu cái kiến như bọn họ đối phó địch nhân.
Quả nhiên, linh cảm của mấy người rất nhanh liền ứng nghiệm.
Chỉ thấy đầu Bạch Trạch thần thú kia hai mắt mở lên, trên đầu hai sừng phát ra ánh sáng màu xanh huyền ảo, ánh sáng kia bay thẳng lên bầu trời sau đó biến mất không thấy tăm hơi đâu cả.
Mọi người thấy thế đều là một trận kinh ngạc, không hiểu con Bạch Trạch thần thú kia muốn làm cái gì.
Nhưng mà chỉ vài cái hô hấp, liền có người kêu lên thất thanh. 
“ A a a a …. Nhanh buông ta… Nhanh buông ta ra….”
“ A a a a.. Ai đó cứu ta với… Ta không muốn chết.”
Lúc mọi người nhìn lại thì thấy một đám tu sĩ cường giả nhân tộc không bị khống chế bay về phía chiến trường nơi mấy con thượng cổ dị chủng thần thú đang chiến đấu với Ma Long -Tôn. Mấy cường giả nhân tộc kia trong quá trình bay về phía chiến trường thì toàn thân từ từ phình lớn, bên trong cơ thể năng lượng cuồng bạo liên tục sinh ra, tích tụ lại ở phía dưới đan điền.
Nhìn cái tình trạng này của bọn họ thì mọi người đều cảm thấy sợ hãi không thôi.
Long Bát ở bên cạnh Vũ Y nhìn thấy vậy thì kinh sợ nói:
“ Con thượng cổ dị chủng thần thú Bạch Trạch kia muốn dùng mọi người như vũ khí đến công kích Ma Long-Tôn.”
Như để kiểm trứng lời hắn nói là sự thật, chỉ thấy mấy tên cường giả nhân loại sau khi thân thể đã đạt tới cực hạn chuẩn bị phát nổ thì liền được đưa tới ngay trước cơ thể của Ma Long- Tôn
“ Ầm ầm ầm… Ầm ầm ầm…”
“ Ầm ầm ầm…. Ầm ầm ầm…”
Liên tiếp là những tiếng nổ mạnh, vô số cường giả bị xem như lựu đạn ném về phía Ma Long-Tôn, Ma Long -Tôn mặc dù mạnh nhưng nó hiện tại chỉ là một phần của Ma Tôn mà thôi, với phong ấn quá lâu cùng trải qua trường kỳ chiến đấu khiến cho lực lượng của nó mười không còn một, dưới sức tự bạo mãnh liệt của đám tu sĩ, thân thể nó liên tiếp bị tạc ra mấy cái động lớn, lân phiến bay tán, máu thịt văng tứ tung.
“ Các ngươi chín con súc sinh này muốn chết. Các ngươi triệt để khiến ta tức giận. Hôm nay ta không chém giết chín đầu nghiệt súc các ngươi thì khó tiêu được mối hận trong lòng.”--- Ma Long- Tôn gầm lên giận dữ.
Tiếp sau đó cả người nó nhỏ đi một vòng nhưng trên người nó một ngọn ma diễm khủng khiếp bộc phát ra, ma diễm ngập trời đốt cho phiến hải vực nơi đây cạn khô, đang từ một đại dương mênh mông bao la vậy mà chỉ trong mấy chục cái hô hấp liền bị chưng khô, lộ ra cả nền đất phía dưới đáy biển.
Vừa cảm nhận được loại uy năng này thì mọi người ở đây đều là hô hấp khó khăn, chín con thượng cổ dị chủng thần thú cũng lùi về phía sau đứng cùng nhau cảnh giác mà nhìn.
Lần đầu kể từ khi gặp mặt đến nay, mọi người nghe được mấy con thượng cổ dị chủng thần thú kia nói chuyện.
Ứng Long nhìn trạng thái Ma Long-Tôn hiện tại thì có phần sợ hãi nói:
“ Nên làm thế nào, ma đầu này đang thiêu đốt ma nguyên rồi. Nếu bây giờ còn không chạy trốn, lúc sau cũng liền không cần chạy rồi.”
Bạch Trạch nói:
“ Có chạy cũng là vô dụng, ma đầu này muốn giết chúng ta, trên thân mỗi người chúng ta lúc này đều có minh vương ấn, dù có chạy đâu cũng không thoát hắn truy sát, chi bằng liên hợp sức mọi người đánh cược một lần.”
Phía đối diện Ma Long- Tôn cười lạnh nói: 
“ Các ngươi lấy gì mà muốn cùng ta đánh một trận. Bây giờ các ngươi chẳng lẽ còn hậu chiêu nào nữa sao, đừng có làm a buồn cười. Hừ, nếu không phải vì chín con nghiệt súc đáng chết ngươi bản tọa cũng không phải bị giam cầm lâu như vậy, năm đó ta đang lý ra trước tiên diệt cửu tộc các ngươi.”
“ Nhưng không sao, bây giờ giết chết mấy người các ngươi, đợi khi ta tìm được mấy phần thân thể khác lại đi tìm cửu tộc các ngươi.”
“ Rống rống rống….”
Ma Long-Tôn liên tục ngửa đầu rống lớn như để phát tiết nổi hận trong lòng, cùng lúc này toàn thân nó phát ra khí tức mạnh chưa từng có, mạnh tới mức cả kết giới nơi đây do chín con thượng cổ dị chủng thần thú tạo ra cũng trở nên vặn vẹo biến hình.
“ Chín con súc sinh đi chết cả đi.”
Như Ma Thần hàng thế, một trảo kinh thiên động địa hạ xuống hướng thẳng về phía mấy con thượng cổ dị chủng thần thú mà đánh xuống.
Nhìn thấy một trảo kia đánh xuống, Bạch Trạch lại một lần nữa dùng đám tu sĩ còn sống làm pháo hôi.
“ Ầm ầm ầm …. Ầm ầm ầm…”
Hàng loạt cường giả bị nó cưỡng ép đưa tới trước người Ma Long -Tôn tự bạo, uy thế những vụ tự bạo kia vô cùng khủng khiếp nhưng lại không mảy may có thể tác động đến một trảo kia.
Ma Long-Tôn thấy vậy thì khinh miệt nói:
“ Thủ đoạn thấp hèn cũng muốn dùng để ngăn cản bổn tọa sao. Chết.”
Nó lại dùng sức thêm mấy phần, uy thế một trảo kia ngay lập tức bạo tăng.
Đám thượng cổ dị chủng thần thú lúc này cũng đồng thời phóng ra thần thông đối kháng lại một trảo kia, bọn nó cũng hiểu lúc này nếu lùi bước chỉ có thể chết nhanh hơn mà thôi.
Tặng đậu
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.