Cũng phải mất vài chục phút đồng hồ thì Tiểu Lam mới ăn hết biển mây độc tố mà nó tạo ra, sau khi cắn nuốt xong biển mây độc tố thân thể nó cũng phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, bộ dạng của nó so với trước kia thì kém đi mấy phần khả ái nhưng nhiều ra mấy phần sự xinh đẹp.
Cái bộ dạng tròn vo bây giờ đã biến mất, thay vào đó là bộ dạng thon dài, trên lực mọc đầy những gai nhọn, toàn thân nó phát ra ánh sáng lóng lánh màu xanh biếc, nhìn không khác gì một tuyệt tác nghệ thuật cả.
Ăn xong nó liền chạy về bên cạnh Sói Mập, sau đó trực tiếp chui thẳng vào bên trong thân thể Sói Mập biến mất không thấy đâu.
Sói Mập nói:
“ Tiểu Lam nói nó ăn hơi hơi no rồi, với cảm thấy rất mệt, không còn sức để chơi, nó đi ngủ rồi.”
Mọi người triệt để không nói gì, cái gì là hơi hơi no rồi. Mọi người nhìn ra bên ngoài kia, khắp bầu trời lúc này không còn nhìn thấy bóng dáng một con Hắc Trình Quỷ đâu cả, lúc trước số lượng là vậy thế mà đều bị Tiểu Lam kia ăn sạch không còn một mống rồi.
…..
Ngay lúc này Thu Thủy kinh ngạc nói:
“ Mọi người nhìn kìa, mấy hòn đảo kia hình như đang nứt ra thì phải, đó đó mọi người nhìn xem, hay ta nhìn lầm rồi.”
Nàng vừa nói như vậy, nhất thời tất cả mọi người đều đặt chú ý tới dãy hòn đảo phía bên dưới, tất cả đều ngưng mắt mà nhìn.
Vu Y vừa liếc mắt nhìn qua thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1380778/chuong-1341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.