- --o0o---
Nàng lúc này nhìn qua Xuân Đức nói, trong giọng nói mang theo tiếng nức nở:
“ Sư...Sư tôn… Làm … Làm sao người không cứu Tiểu Hương.”
Xuân Đức khuôn mặt băng lãnh, ánh mắt hắn như đao nhìn qua Hải Băng, Hải Băng trong nháy mắt liền cảm thấy toàn thân run rẩy, đầu óc thoáng cái thanh tỉnh trở lại. Nhưng ngay sau đó nàng lại như phát cuồng, nàng hướng về phía Xuân Đức gầm thét.
“ Ngươi không phải rất lợi hại sao? Vì sao đến cả Tiểu Hương ngươi cũng không thể cứu được, ngươi đáng chết.”
Nói xong thì nàng liền hướng về phía Xuân Đức xuất thủ, bàn tay nàng hóa thành trảo hướng về phía đầu của Xuân Đức chộp tới trong đôi con ngươi của nàng tất cả đều là sự thù hận.
Xuân Đức thấy vậy thì trong mắt hiện lên vẻ lạnh lùng, hắn lạnh lẽo nói:
“ Hừ. Vậy thì chết.”
“ Bộp.”
Xuân Đức không một chút do dự liền vỗ ra một chưởng, đập cho Hải Băng tan thành thịt vụn, cùng lúc đó khung cảnh xung quanh trở nên vặn vẹo, sau một khắc thì..
“ Xoảng…”
Cả không gian giống như là một tấm kính sụp đổ, lúc Xuân Đức quay về với thực tại thì thấy bản thân đang ở một cái hành lang dài thật dài, nhìn không thấy điểm cuối. Trong lòng hắn lúc này không khỏi cảm thấy ớn lạnh, hắn vậy mà rơi vào ảo cảnh lúc nào không biết.
Ngay lúc này âm thanh của Bóng Ảnh gấp gáp vang lên:
“ Đại ca, đại ca… Đại ca không sao chứ?”
Xuân Đức nhìn hành lang không thấy điểm thì hơi nhíu mày nhưng khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1380710/chuong-1273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.