Chương trước
Chương sau
Nhìn thủ ấn kia đánh xuống thì cả Huyết Vận cùng Sói Mập đều không khỏi lạnh run, dù sao hai người tu vị không được, đứng trước uy áp của cường giả Tinh Vương Tiên Cảnh thì trong lòng đều sinh ra một cỗ sợ hãi.
Đúng lúc này, Huyết Vận khẽ bóp nát một vật gì đó, ngay lập tức trước người hắn cùng Sói Mập xuất hiện một nữ nhân, nữ nhân kia vừa xuất hiện thì liền rút kiếm chém ra một kiếm.
Một kiếm kia như chém ra cả thiên địa, ngay lúc ánh kiếm kia lóe lên cả thiên địa đột nhiên tối sầm lại, sau đó mọi người chỉ nghe 
“ Ầm ầm ầm…”
Đạo kiếm quang kia vậy mà trực tiếp cắt đôi đại thủ che trời đang chụp về phía bên này, sau khi phá hủy đại thủ thì uy lực một kiếm kia cũng không suy yếu đi bao nhiêu, nó vẫn tiếp tục hướng về phía đại trưởng lão Hoan Nguyệt Tông chém xuống.
Lúc này cả hai người tông chủ Hoan Nguyệt Tông cùng với đại trưởng lão Hoan Nguyệt Tông đồng thời biến sắc, từ lúc một kiếm kia xuất hiện thì hai người đã cảm thấy không ổn.
Ngay khi nhìn thấy đạo kiếm quang kia vậy mà không tốn chút sức liền có thể cắt nát “ Ma Thiên Thủ” thì trong lòng hai người đều rung mạnh, bọn họ vốn muốn né tránh nhưng bọn họ lại phát hiện đạo kiếm quang kia vậy mà trực tiếp khóa lấy hai người bọn họ, muốn tránh cũng không tránh được.
Lúc này tông chủ Hoan Nguyệt Tông lấy ra một cây sáo ngọc sau đó đặt lên miệng thổi, từng vòng sóng xung kích từ tiếng sáo phát ra có thể thấy bằng mắt thường liên tục ngăn cản đạo kiếm quang kia khiến nó suy yếu đi không ít.
Nhưng như vậy cũng là không đủ, đạo kiếm quang kia vẫn như lưu tinh hạ xuống phía dưới, chém về phía hai người nhưng vào thời điểm kiếm quang hạ xuống thì đại trưởng lão Hoan Nguyệt Tông cũng đã đủ thời gian để làm ra đối ứng.
Nàng ta liền tục thi triển ra quyền pháp, quyền pháp đầy trời liên tục va chạm với kiếm quang phát ra tiếng động “ ầm ầm”, đồng thời nàng ta cũng tế ra một tấm thuẫn màu xanh.
“ Uỳnh…”
Một tiếng động lớn thật lớn vang lên, kiếm quang chém lên tấm thuẫn lập tức khiến cho tấm thuẫn nát thành vô số mảnh, hai người tông chủ cùng đại trưởng lão Hoan Nguyệt Tông bị dư ba vụ nổ chấn lui về phía sau mấy ngàn thước.
Đương nhiên Huyết Vận, Sói Mập cùng Ngọc Khiết cũng không khá hơn là bao, vụ bạo tác kia bao trùm phạm vi quá lớn, mặc dù ba người biết trước mà lùi lại vẫn không kịp.
Huyết Vận cùng Sói Mập thì chỉ là phun ra vài ngụm máu, còn về Ngọc Khiết thì nằm ngất trên mặt đất, miệng liên tục phun máu tươi không rõ là có thể sống được hay không nữa.
Lau đi vết máu ở miệng, Huyết Vận nhìn hai người đối diện vẫn còn sống chỉ bị một chút thương nhẹ thì hận hận nói ra:
“ Hai người này có thể tiếp được nhất kiếm toàn lực của Điệp Vũ tỷ nhất định có một người đã đạt tới chuẩn Hằng Vương Tiên Cảnh rồi. Chết tiệt thật.”
Sói Mập ở một bên nghe vậy thì ánh mắt hiện lên sự lạnh lẽo.
“ Nếu hai người này không để chúng ta rời đi thì cũng chỉ có thể dốc sức đánh một trận.”
Vừa nói xong thì Sói Mập một lần nữa phun ra một viên châu màu bích lục, viên châu kia vừa bay ra khỏi miệng nó thì liền nổ tung hóa thành một cánh tay, cánh tay kia đen kịt một màu, lục khí từ bên trên cánh tay kia liên tục bốc lên nhìn mà thấy ghê người.
Nhưng đang lúc nó định hướng cánh tay kia đánh về phía hai người đại trưởng lão cùng tông chủ Hoan Nguyệt Tông thì cánh tay kia đột nhiên không nghe lệnh nó sai sử.
Cánh tay kia lại hướng về một phía hư không ở phụ cận trên đầu Huyết Vận chộp tới.
“ Ầm… Rắc rắc rắc…”
“ A a a a a….”
Một tiếng nổ mạnh vang lên, sau đó là những tiếng kêu do xương cốt vỡ nát cùng với tiếng hét thảm của nữ nhân. Tiếp sau đó từ bên trong hư không một nữ nhân bị bàn tay ma quỷ kia lôi ra ngoài.
Nữ nhân này không ai khác chính là vị trưởng lão Hoan Nguyệt Tông lúc trước tí bị Huyết Vận cùng Sói Mập liên thủ đánh chết. 
Ở cách đó xa xa tông chủ cùng đại trưởng lão Hoan Nguyệt Tông nhìn thấy một màn như vậy thì đều cả kinh. Lúc này cả hai người đồng thanh hô lớn:
" Nhanh dừng tay lại có gì có thể thương lượng."
Nhưng mà hai người chỉ vừa hô lên xong thì liền nhìn thấy nữ nhân kia bị bàn tay ma quỷ bóp nát.
" Rắc rắc …."
Âm thanh xương cốt vỡ nát liên tục vang lên, lúc bàn tay ma quỷ kia mở ra thì nữ nhân lúc trước đã biến thành bùn nhão chảy xuống đất.
Nhưng còn chưa để hai người kịp thích ứng với việc vừa mới xảy ra trước mắt thì cánh tay ma quỷ cách đó xa xa, sau khi đã giết chết nữ nhân kia liền hướng về phía hai người đánh tới.
Ngay khi cánh tay ma quỷ kia vừa hướng hai người xuất thủ thì cả hai đồng thời cảm thấy một cổ nguy cơ sinh tử chưa từng có từ trước đến nay.
Quỷ trảo phô thiên cái địa áp xuống, một loại khí thế thiên địa độc tôn khiến cho một mảnh thiên địa tối tăm mù mịt, mặt đất nơi hai người tông chủ cùng đại trưởng lão Hoan Nguyệt Tông đang đứng cũng phải sụp xuống.
Nhìn quỷ trảo hạ xuống mà lòng hai người không nổi lên được bất kỳ tâm tư phản kháng nào, cả hai chỉ chơ mắt nhìn quỷ trảo hạ xuống.
Nhưng ngay vào lúc hai người kia đã từ bỏ đi phản kháng, chuẩn bị đón nhận lấy cái chết thì một âm thanh êm dịu vang lên.
“ Tỉnh lại.”
Chỉ hai từ ngắn ngủi nhưng cả thiên địa vì đó mà cộng minh, trời đất đang âm u lạnh lẽo, tối tăm mù mịt cũng đột nhiên tách ra một khe hở, hai người kia cũng được tia sáng từ khe hở kia chiếu lên mà thoát khỏi “ Huyễn Tâm Chưởng.”
Hai người lúc này hoảng hốt tỉnh lại, nhìn cự trảo đang tới gần thì cả hai không khỏi một trận luống cuống chân tay nhưng vào lúc này từ khe hở kia lại có một ngọc thủ vươn ra đánh về phía cự trảo.
“ Ầm…”
Ngọc thủ nhìn như nhu nhược kia ấy vậy mà trực tiếp đập cho cự trảo kia tan thành mây khói, thiên địa cũng vì đó mà khôi phục lại bình thường.
Cùng lúc đó lại từ khe hở khi trước, một nữ nhân tướng mạo xinh đẹp vạn phần, một thân bạch y,khuôn mặt lãnh tỉnh, ánh mắt như thu thủy, tóc dài ngang eo xuất hiện, vừa đi ra thì nàng trực tiếp linh áp đẳng cấp tuyệt đối khóa chặt lấy hai người Huyết Vận cùng Sói Mập.
Bị linh áp khổng lồ khóa chặt, trên người Huyết Vận cùng Sói Mập đồng thời nổi lên một tầng quang mang huyết sắc, đây chính hộ thể tiên lực do nguyên một bộ sáo trang tiên khí tự động kích phát mà ra.
Nhưng hộ thể kia chỉ đủ khiến cho hai người không bị thương mà thôi, còn hai người vẫn bị định trụ tại chỗ.
Lúc nhìn thấy ánh sáng thủ hộ kia thì cả ba người Hoan Nguyệt Tông con mắt một ngưng, trong lòng ba người đều không khỏi kinh dị thầm nghĩ: “ tiên bảo sáo trang, hơn nữa đều trung cấp tiên bảo sáo trang, rốt cuộc hai người này là có lai lịch thế nào.”
Nhìn hai người, nữ tử bạch y vừa mới xuất hiện nhẹ nhàng lên tiếng, âm thanh dịu dàng vô cùng:
“ Ta biết hai người các người đều còn con át chủ bài chưa lấy ra nhưng ta khuyên tốt nhất hai người các ngươi không nên lấy ra làm gì, ngoan ngoãn theo ta trở về tông môn một chuyến.”
Sói Mập lúc này bị giam cầm cả người không thể di chuyển nhưng vẫn là có thể nói được, nó nhìn nữ tử bạch y kia có phần không cam lòng hỏi:
“ Cường giả Hằng Vương Tiên Cảnh?”
Nữ tử kia vẫn là dịu dàng nói:
“ Không sai.”
Nghe vậy thì Sói Mập cùng Huyết Vận đều triệt để mất đi ý chí chiến đấu, nếu chỉ là nữa bước Hằng Vương Tiên Cảnh bọn họ còn có cách đối phó nhưng nếu là Hằng Vương Tiên Cảnh thì hết cách, trừ khi có Xuân Đức hay Vũ y hàng lâm nơi này mới có thể cứu thoát hai người rời đi.
Lúc này cả hai người như quả bóng xì hơi, sắc mặt ủ rũ. Trong lòng bọn họ lại nhớ đến một câu mà Xuân Đức từng nói: “ Trên đời này sống không thể nhờ may mắn nhưng không có may mắn thì không thể sống trên đời.”
Bọn họ lúc này thật sâu cảm nhận được câu nói này, cả Phong Thần Vực lớn như vậy lão quái Hằng Vương Tiên Cảnh cũng không có mấy người vậy mà hôm nay bọn họ đụng phải một người đúng là đen hết phần thiên hạ.
Nhưng hai người khác của Hoan Nguyệt Tông nghe nữ tử kia nói đã là cường giả Hằng Vương Tiên Cảnh thì đều vui mừng không thôi, cả hai đều tiến lên cung kính chúc mừng nói:
“ Chúc mừng tông chủ đột phá bình cảnh thành công, từ này trở thành người đứng đầu Bắc Thần Châu không có địch thủ.”
Nữ tử bạch y kia nghe vậy thì sắc mặt vẫn đạm nhiên nàng gật đầu nói:
“ Người đứng đầu thì không đến nổi như vậy nhưng bây giờ ở Bắc Thần Châu người có thể giết ta đã không có ai. Trong thời gian này làm phiền phó tông chủ cùng đại trưởng lão rồi.”
Nữ tử này không ngờ lại chính là tông chủ chính thích của Hoan Nguyệt Tông còn hai người khác chỉ là phó tông chủ cùng đại trưởng lão mà thôi.
Nữ tử xinh đẹp, là phó tông chủ kia lúc này vội nói:
“ Tông chủ sao lại nói như vậy, đây là bổn phận của hai người chúng ta. Với tông chủ cũng đừng gọi ta là phó tông chủ gì nữa nghe xa lạ quá, vẫn là gọi Như Hoa như trước kia đi. Hì hì.”
Nói tới cuối thì vẻ cung kính có thừa kia liền biến mất, nữ tử tên Như Hoa kia vậy mà ôm thấy thiếu nữ bạch y hôn lên má nàng ta một cái.
Lão thái bà ở bên cạnh thấy vậy thì không khỏi ho khan mấy tiếng nói:
“ Phó tông chủ nên kiềm chế, nơi này còn có ngoại nhân.”
Nói đến ngoài nhân thì Như Hoa lúc này sắc mặt một mảnh đỏ bừng, nàng chỉ về phía hai người Huyết Vận cùng Sói Mập tức giận nói:
“ Linh Tâm tỷ, giao hai người này cho muội, muội nhất định phải để hai tên tiểu hoạt đầu biết tay.”
Bộ dạng nàng ta lúc này nào còn cái gì phong phạm tông chủ lúc trước nữa, lúc này cô nàng không khác gì tiểu hài tử bị khi dễ có trưởng bối đến liền mách trưởng bối.
Thiếu nữ bạch y dùng một ngón tay dí lên trán Như Hoa nói:
“ Bao nhiêu năm rồi mà vẫn như vậy, vốn tỷ còn tưởng rằng thời gian làm tông chủ muội đã thay đổi rồi kia đấy. Ai ngờ.. Thở dài. Hai người này lai lịch không tầm thường, trước hết để tỷ hỏi thăm một số chuyện lại đưa cho muội xử lý.”
Ở cách đó không xa Huyết Vận cùng Sói Mập nghe vậy thì khóe miệng co giật mấy lần, bọn họ làm sao cảm thấy việc xảy ra trước mắt có phần không chân thực.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.