Huyết Vận cũng nhìn thấy hai cô nàng đỏ mặt, hắn còn tưởng là hai cô nàng kích động vì có được rất nhiều nhẫn không gian cùng túi trữ vật nên cũng không quá để ý.
Suy nghĩ một chút hắn liền nói:
“ Lần này thí luyện của Hoan Nguyệt Tông chúng ta không tiếp tục tham gia nữa, ba người chúng ta tìm một nơi nào đó bế quan đợi tới lúc bí cảnh này đóng cửa là được.”
Ngọc Khiết nghe vậy thì có chút do dự nói:
“ Sư huynh, cái kia liệu có được hay không. Sư phụ trước khi đi không phải nói muốn chúng ta tìm cho người một gốc Sinh Hồn Hoa sao? Nếu như lúc về không có, sư phụ ắt hẳn sẽ rất buồn.”
Huyết Vận nghe thế thì cười nói:
“ Sinh Hồn Hoa mà thôi, cũng không phải cái gì quá quý trọng. Cái này sư huynh đã tính đến rồi, sư muội an tâm đi. Lúc về sẽ không để cho sư phụ thất vọng. Được rồi, chúng ta nên đi tìm nơi bế quan.”
Hai nữ nghe hắn nói vậy thì cũng đều không có nghi ngờ, dù sao các nàng lúc này đều có một niềm tin mù quáng vào hắn. Tiếp sau đó ba người lại một lần nữa rời đi.
Về phần mấy chục người khác chết đi thì ba người cũng chẳng cảm thấy gì, dù sao loại người như thế chết cũng liền thôi, không đáng phải thương xót làm gì.
Nhưng đúng lúc bọn họ rời đi thì Huyết Vận đột nhiên cảm ứng được cái gì đó, hắn dừng lại, ánh mắt quét về phía bụi rậm cách đó xa xa.
Thấy hắn dừng lại thì Ngọc Khiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1380669/chuong-1232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.