Chương trước
Chương sau
- --o0o---
Nhìn tên thanh niên trước mắt Xuân Đức không biết nói gì cho phải, tìm hiểu cũng chưa tiểu hiểu liền đã đánh cướp đối phương. Tu vị thì cũng không quá cao không biết là dựa vào cái mà hắn lại tự tin như vậy.
Nhưng Xuân Đức cảm thấy người này nếu có thể vượt qua nhiệm vụ sinh tử nhận được “ Cổ Tịch Mật Quyển 5*” thì hẳn cũng có bản lĩnh riêng vì thế hắn cũng không có xem thường.
“ Vậy thì tới, chúng ta đánh một trận nhìn xem loại thiếu não như ngươi lại có thể sống đến hiện tại.”
Trong lòng nghĩ một đường, ngoài miệng thì nói nẻo, Xuân Đức vừa nói ra liền khiến cho tên kia thanh niên trước mắt sắc mặt âm trầm xuống.
Hắn “ hừ “ một tiếng, sau đó lấy ra một đôi quyền sáo đeo vào, quyền sáo hiện lên kim quang chói mắt. Sau khi vừa đeo xong quyền sáo thì tên này bất chợt hét lớn rồi hướng về phía Xuân Đức đánh tới.
“ Hôm nay ta để ta cho ngươi biết cái gì nhất tinh nhất thiên địa, chỉ là Tinh Vương Chi Cảnh 5* lại muốn cùng Tinh Vương Tiên Cảnh 9* chống lại.”
Tốc độ người này cực nhanh, vừa bước ra một bước liền đã xuất hiện trước mặt Xuân Đức, hắn ra tay cực kỳ tàn nhẫn luôn nhắm vào những điểm yếu hại của Xuân Đức mà xuống tay, vừa nhìn liền biết hắn đang có ý định gì.
Xuân Đức cảm ứng được sát cơ dạt dào trên người đối phương, lại nhìn vào những chiêu thức cực kỳ ngoan độc mà đối phương thi triển đi ra, tâm tư lúc ban đầu lập tức xoay chuyển, từ giao lưu chuyển thành tất sát.
Ánh mắt của hắn lúc này cũng trở nên lăng lệ ác liệt. Hai tay khẽ bắt vài cái pháp quyết kỳ dị, trong miệng hắn nói nhỏ:
“ Ενιαίο Πεδίο Υποκαταστημάτων”
Ngay khi hắn nói ra mấy lời này thì độc tố bản nguyên bên trong cơ thể cuộn cuộn mà ra hóa thành một không gian riêng bao trùm Tà Thiếu Dương vào bên trong.
Vốn Xuân Đức còn định gọi ra một con Độc Long bên trên cơ thể ra đối phó với tên kia nhưng không ngờ tên kia vừa bị Lĩnh Vực Độc Tố của hắn bao trùm vào bên trong thì lập tức hóa thành luồng khói xanh tiêu tán, đến ngay cả bảo vật trên người hắn cũng bị độc tố ăn mòn phát ra tiếng “xèo xèo.”
Mặc dù Xuân Đức phản ứng rất nhanh nhưng lúc hắn thu lại Lĩnh Vực Độc Tố của bản thân thì mấy kiện tiên phẩm bên trên mặt đất cũng bị ăn mòn gần phân nữa, uy năng đại giảm, khí linh vẫn diệt.
Tuy hắn cũng không thiếu tiên khí nhưng thấy như vậy vẫn cảm thấy đau lòng, dù sao hắn vẫn là người nghèo.
Lúc này ở bên ngoài Cửu Đầu Hoàng Kim Xà thở dài nói:
“ Tên kia là mầm mống tốt. Đáng tiếc.”
Xuân Đức vừa thu lượm mấy kiện tiên khí bên trên mặt đất, lại cầm tấm thẻ ngọc của tên vừa mới chết kia nhìn lại, thấy bên trong vẫn còn đến 483 vạn điểm công điểm công trạng thì không khỏi nở nụ cười.
Tính ra tên kia vẫn là người thành thực, hắn quả nhiên là muốn để dành tiền mua một kiện cực phẩm tiên khí. Sau khi thu hồi xong chiến lợi phẩm, Xuân Đức lúc này mới nhìn về phía Cửu Đầu Hoàng Kim Xà nói:
“ Người như vậy không sớm thì muộn cũng chết mà thôi. Đời người có thể có nhiều sai lầm nhưng những việc liên quan đến sinh tử bản thân thì sai lầm một lần chính là cái chết. Mà tên kia vừa rồi mới vừa có một cái quyết định sai lầm và hắn đã trả giá.”
Cửu Đầu Hoàng Kim Xà nhẹ gật đầu nhưng là vẫn nói:
“ Nhưng ta thấy ngươi có thể cho hắn một cơ hội vẫn là tốt hơn.”
Nhún nhún vai, Xuân Đức hờ hững nói:
“ Lần sau đi. Được rồi, ngươi nhìn một chút ở nơi đây có những loại hồn thảo này không?”
Vừa nói Xuân Đức vừa lấy ra tờ giấy mà Vô Địch đưa cho hắn ném cho Cửu Đầu Hoàng Kim Xà. Cửu Đầu Hoàng Kim Xà tiếp nhận tờ giấy nhìn qua một lượt thì rất nghi hoặc đánh giá Xuân Đức trên dưới mấy lần rồi nói:
“ Những thứ này ở chỗ ta đều có những loại hồn mộc này cũng không phải dạng gì quá trân quý, tiểu tử ngươi cần mua nhiều không?”
Xuân Đức nghe được những đồ vật này không phải cái gì quá trân quý thì cảm khảm khái không thôi, phải biết ở bên ngoài chỉ vì một gốc “ Sinh Hồn Hoa” đã bị người người tranh đoạt chảy máu đầu. Vậy mà ở trong này biến thành hàng hóa bình thường muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.
Xuân Đức suy nghĩ một chút liền đáp:
“ Mỗi loại lấy cho ta 3 hạt giống là được, tiện thể lấy cho ta một ít loại đan dược dưỡng hồn cấp cao, còn lại bao nhiêu quán chú tất cả linh hồn lực giúp ta. Ta cảm thấy với hồn lực hiện nay sử dụng Thiên Độc Long-Nhẫn quá miễn cưỡng, lần trước cưỡng ép sử dụng khiến bản thân bị thương không nhẹ.”
Cửu Đầu Hoàng Kim Xà gật đầu nói:
“ Đương nhiên, Thiên Độc Long-Nhẫn bây giờ đã là 15* yêu cầu rất cao, nếu không phải tiểu tử ngươi là Địa Ngục Thiên Long thì đừng nói là sử dụng mà đến ngay cả cảm ứng cũng cảm ứng không thấy.”
Tiếp sau đó Cửu Đầu Hoàng Kim Xà bắt đầu lấy những thứ mà Xuân Đức cần, mấy ngàn phần hạt giống hồn thảo, cùng không ít tiên đan dưỡng hồn.
Cuối cùng là bắt đầu quán chú lực lượng linh hồn cho hắn. Một lần quán chú này có thể nói là khiến cho Xuân Đức nhớ mãi đến lúc về sau.
Lần trước chỉ dùng mấy trăm vạn điểm để quán chủ cũng khiến cho Xuân Đức đau đớn gần chết. Lần này hắn dùng hàng ức điểm công trạng để quán chú linh hồn, nhiều hơn lần trước không biết bao nhiêu lần, chỉ cần biết như vậy thôi cũng đủ hiểu lần này hắn phải chịu thống khổ đến lần nào.
Vì để giảm bớt đau đớn, hắn gọi cả Bóng Ảnh cùng với Long Sát và Nguyên Ma ra chịu tội cùng với hắn, có được ba người khác chia sẻ đau đớn khiến cho Xuân Đức cảm thấy dễ chịu không ít.
Từ từ linh hồn hắn bắt đầu gia tăng, sau một lúc thì đã lên tới Hằng Vương Tiên Cảnh sơ kỳ đỉnh phong.
…..
Một giờ sau linh hồn hắn đã đột phá đến Hằng Vương Tiên Cảnh trung kỳ.
…..
Một giờ tiếp theo hắn hồn lực của hắn đột phá tới Hằng Vương Tiên Cảnh hậu kỳ.
…..
Hai giờ tiếp theo hắn vẫn tiếp tục quán chu hồn lực, lực lượng không ngừng gia tăng, không ngừng tích xúc đã đạt tới Hằng Vương Tiên Cảnh hậu kỳ.
…..
Nhưng càng về sau càng khó khăn, càng về sau càng gian nan, ban đầu chỉ mất một tiếng, rồi hai tiếng nhưng lần này trực tiếp cần đến 5 tiếng thời gian quán chú linh hồn lực thì, hồn lực của Xuân Đức mới có thể đạt đến Thiên Vương Tiên Cảnh sơ kỳ.
Vừa đạt tới Thiên Vương Tiên Cảnh sơ kỳ hồn lực thì Xuân Đức liền cảm thấy linh hồn đau xót, thân thể như muốn tách rời. Hắn lúc này cảm thấy linh hồn cùng với thân thể rất không tương đồng, cứ như cả 2 không thuộc về nhau vậy.
Hắn lúc này lớn tiếng nói:
“ Dừng lại, ta không chịu nổi nữa.”
Hắn vừa nói thì Cửu Đầu Hoàng Kim Xà cũng liền dừng lại không tiếp tục quán chú linh hồn nữa.
Thân thể vừa được buông lỏng thì Xuân Đức đã liền ngã lăn ra, cả người co giật không ngừng, hắn liền tục dùng tay ôm đầu, trong miệng phát ra tiếng kêu thống khổ không thôi.
Không những hắn mà Bóng Ảnh cùng với Long Sát, Nguyên Ma cũng đều như vậy. Cả bốn người cứ như vậy nằm lăn lộn trên mặt đất, mãi sau một lúc lâu thì cơn đau đớn khủng khiếp kia mới biến mất.
Lúc này Xuân Đức ngồi dậy, miệng lớn thở dốc hướng Cửu Đầu Hoàng Kim Xà hỏi:
“ Còn thừa bao nhiêu điểm công trạng vậy?
Cửu Đầu Hoàng Kim Xà nhìn tấm thẻ ngọc đang lơ lửng trước mắt nói:
“ Vẫn còn hơn 3000 vạn điểm nữa.”
Xuân Đức suy nghĩ một chút liền nói:
“ Dùng số điểm còn lại, quán chú linh hồn lực cho ba người bọn họ”
Cửu Đầu Hoàng Kim Xà gật gù vài cái rồi tiếp tục quán chú lực lượng linh hồn cho ba người Bóng Ảnh, Long Sát, Nguyên Ma.
Nhưng sau khi quán chú một lúc thì Cửu Đầu Hoàng Kim Xà nhăn mày lại, sau đó thì dừng lại nói:
“ Không thể quán chú linh hồn cho bọn họ, linh hồn của bọn họ cực kỳ đặc thù không cách nào tiếp thu ngoại lực, với hình như linh hồn bọn họ cũng có liên hệ trực tiếp với người thì phải, ngươi mạnh lên thì bọn họ cũng mạnh lên.”
Xuân Đức nghe vậy thì liền hiểu ra, Bóng Ảnh là kế thừa tâm ma của hắn, Long Sát là kế thừa sát hạch của hắn, Nguyên Ma thì là từ ma hạch. Mà cả ba đều có quan hệ cực kỳ mật thiết với nhau, linh hồn hắn bao trọn tâm ma, sát hạch cùng ma hạch ở bên trong, khi linh hồn hắn lớn mạnh thứ cả ba thứ kia cũng đều sẽ lớn mạnh theo.
Lúc trước hắn đã có suy nghĩ này nhưng hắn tưởng vẫn có thể quán chú giúp bọn họ trở nên lớn mạnh thêm nhưng xem ra không được rồi.
Hắn cũng là người cầm lên được thì bỏ xuống được, sau khi suy nghĩ một phen thì cũng liền không xoắn xuyết vấn đề này nữa.
Hắn lúc này quyết định dùng hết số điểm công trạng còn lại mua tiên thạch. Do bên trong không gian vong linh tiên khí cực kỳ thiếu thốn, đám người Lan Lan cũng vì vậy mà tu luyện chậm tiến hơn rất nhiều. Mặc dù bên trong không thiếu thạch linh nhưng đối với cường giả Vương Cấp thì linh thạch đã không nhiều tác dụng.
Nhìn Cửu Đầu Hoàng Kim Xà hắn hỏi:
“ Nơi này có bán mỏ tiên thạch hóa hình không?”
Cửu Đầu Hoàng Kim Xà gật đầu nói:
“ Đương nhiên là có những thứ gì bên ngoài có thì trong này cũng có, mà những thứ gì bên ngoài không có thì trong này cũng có. Có điều giá cả thứ kia không hề rẻ. Một tiên linh cấp thấp( mỏ tiên thạch hạ phẩm đã hóa hình) giá 1000 vạn điểm công trạng. Tăng lên một cấp thì thêm một số 0 vào phía sau.”
Nghe được cái giá này thì Xuân Đức cũng âm thầm chặt lưỡi nhưng hắn biết cái này cũng là đáng giá, bởi vì mỏ tiên thạch dù có nhiều đến đâu cũng có lúc khai thác hết.
Nhưng mỏ linh thạch đã hóa hình thì lại khác, càng nuôi sẽ càng có lời, ngoại trừ cung cấp tiên thạch ra bọn chúng còn giúp cải thiện môi trường.
Về phần vì sao hắn không mua mỏ tiên thạch là vì muốn đợi chờ thứ kia đản sinh linh chí thì lâu lắm, mà cũng không phải muốn đản sinh linh trí là đản sinh mà còn cần có cơ duyên xảo hợp nữa. Nguyên do như vậy nên hắn mới không mua.
Tiếp sau đó hắn dùng 3000 vạn điểm công trạng mua lấy 3 con “ Tiên Linh “ cấp thấp, ba con “ Tiên Linh” này đều có bộ dạng là con thỏ trắng, nhìn khả ái vô cùng.
Sau khi mua xong “ Tiên Linh” thì hắn lấy điểm công trạng của tên Tà Thiếu Dương gì đó mua quà cho đám tiểu khí linh ở nhà, chỉ để lại đúng 20 vạn điểm làm sự phòng trường hợp xấu mà thôi.
Làm xong những việc này thì hắn liền quay về không gian chờ tầng 7.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.