Chương trước
Chương sau
Vài ngày tiếp theo Xuân Đức chỉ làm duy nhất 2 công việc, một là ăn sau đó là ngủ.
Cũng trong thời gian ngắn ngủi này, sức mạnh cơ thể của hắn cũng đã gia tăng được không ít, bây giờ nếu mà gặp tầm trăm tên giống hôm trước thì hắn có thể đứng lại đối cứng, sau đó giết chết lần lượt từng tên một. 
Đến ngày thứ 5 kể từ khi đến cái thế giới này, Xuân Đức lúc này một lần nữa phải rời hàng đi săn mồi, lượng thịt mà hắn có trong vài ngày này đã bị hắn ăn gần hết rồi.
Bây giờ vách núi cao 20 mét hắn có thể đơn giản nhảy xuống mà không lo bị thương.
“ Bịch”
Nhảy xuống dưới đất, sau đó Xuân Đức làm mấy động tác thể dục đơn giản, cảm nhận toàn thân sức lực dồi dào thì không khỏi cảm khái:
“ Có sức mạnh thật tốt, mấy ngày trước mình mà có sức mạnh thế này thì liền trực tiếp vặn đầu ba con kiến kia xuống làm ghế ngồi. ”
Đang lúc Xuân Đức cảm khái thì bỗng nhiên có một đàn chó gần chục con xuất hiện, đồng thời hướng về phía hắn sủa inh ỏi:
“ Gâu gâu gâu…”
Ngay khi mấy con chó kia vừa sủa lên thì có 4-5 bóng người từ nơi xa chạy đến nơi đây. Những người này đều mặc áo choàng trắng trùm đầu, toàn thân tỏa ra một loại khí tức rất là quái lạ. Dẫn đầu những người này là một nữ nhân, nữ nhân kia diện mạo có phần xinh đẹp, nàng ta có một đôi mắt màu lam rất cuốn hút, một mái tóc dài, thân thể nhỏ nhắn. Nhưng sau khi nàng ta vừa nhìn thấy Xuân Đức thì liền ra lệnh cho hai người ở bên cạnh.
“ Tiến lên bắt thứ tiện dân kia lại cho ta.”
Giọng nói của nàng ta rất lớn, xen lẫn bên trong lời nói còn có sự oán độc đối với Xuân Đức.
Nàng ta vừa dứt thì liền có hai người mặc áo choàng màu trắng tiến lên bắt lại Xuân Đức. Xuân Đức lúc này cũng không có phản kháng mà để cho hai người kia giải hắn đến trước mặt nữ nhân kia.
Khi Xuân Đức vừa được đưa đến trước mặt nữ nhân kia thì liền bị nàng ta cho ăn một cái tát vào mặt.
“ Bốp”
Cái tát kia rất mạnh, khiến cho Xuân Đức ngay lập tức nằm lăn ra mặt đất, khóe miệng chảy máu.
Nữ nhân kia nhìn Xuân Đức khóe miệng chảy máu thì lạnh lùng ra lệnh cho hai tên ma pháp sư ở bên cạnh:
“ Hai người các ngươi giữ hắn lại cho ta, nếu như không này ta không quất chết tên tiện dân này thì khó tiêu mối hận trong lòng.”
Hai ma pháp sư kia có chút lo lắng nói:
“ Tây Vi Ni Á tiểu thư, việc này không tốt lắm đâu. Nếu như hắn chết rồi thì chúng ta biết bàn giao sao cho An Na đại nhân.”
Tây Vi Ni Á vẫn lạnh lùng nói:
“ Các ngươi cứ theo lệnh của ta mà làm, về bên phía An Na tiểu thư thì ta biết nên làm thế nào, các ngươi không cần phải lo. Bây giờ nâng tên tiện dân kia tới đây cho ta.”
Hai tên ma pháp sư thấy Tây Vi Ni Á như vậy thì cũng không dám cãi lời, cả hai lúc này tiến đến bên cạnh Xuân Đức nâng hắn dậy sau đó mang đến trước mặt Tây Vi Ni Á.
Nhìn thấy Xuân Đức được đưa tới gần thì Tây Vi Ni Á cay nghiệt nói:
“ Chỉ vì thứ hạ đẳng như ngươi vậy mà lại khiến cho ta bị trách phạt. Thứ không có cha mẹ như người vì sao từ nhỏ không chết luôn đi, còn sống làm gì.”
Nhưng ngay vào lúc này, đúng lúc những người này lơ là nhất, Xuân Đức bỗng chốc giằng tay ra khỏi hai tên ma pháp sư, cùng lúc đó thanh dao găm mấy ngày trước hắn dùng để giết người hôm nay lại xuất hiện.
“ Xoẹt xoẹt xoẹt…”
Xuân Đức xoay người đúng một vòng, ba cái đầu của hai tên ma pháp sư cùng nữ nhân kia đồng thời bay lên. Cả ba người đến lúc chết cũng không rõ là vì sao mà chết.
Ngay sau khi vừa giết xong 3 người thì Xuân Đức liền trực tiếp ném thẳng con dao găm đang cầm trong tay về phía một tên ma pháp sư.
Con dao găm hóa thành một luồng sáng xanh đâm thẳng vào đầu một tên.
“ Phập.”
Cả con dao găm dài 20cm đâm vào đầu khiến cho tên ma pháp sư kia trong nháy mắt liền ngã xuống, có điều khi bốn người vừa chết thì tên ma pháp sư cuối cùng cũng đã phản ứng.
Hắn kinh sợ thối lui ra phía sau vài bước, xung quanh hắn nổi lên một tầng thủy nguyên tố hình thành tấm thuẫn che chắn hắn vào bên trong, đồng thời tên này cũng ra lệnh cho mấy con chó tấn công Xuân Đức.
7-8 con cho hình thể to lớn như con báo săn hướng về phía Xuân Đức chồm đến, về phần người đàn ông kia sau khi ra lệnh cho mấy con chó tấn công thì tranh thủ niệm chú ngữ.
Nhìn mấy con chó to như con báo đang lao về phía mình thì Xuân Đức khẽ cười, lật tay một cái thanh kiếm của tên thanh niên tóc vàng liền xuất hiện trong tay hắn.
“ Vài con ma thú cấp thấp cũng muốn làm khó ta.”--- Xuân Đức cười nhạt.
Ngay sau đó hắn liền bắt đầu di chuyển, tốc độ di chuyển của hắn rất nhanh hình thành ảo ảnh, thân ảnh hắn xoẹt qua bên cạnh mấy con chó thì 7-8 con chó kia trong nháy mắt liền bị chém rụng đầu. 
Xuân Đức tốc độ không giảm, hắn lúc này nhắm thẳng đến tên ma pháp sư cuối cùng. Nhưng vào lúc này tên ma pháp sư kia cũng đã kết thúc niệm chú, hắn quát lớn. 
“ πάγο δράκο”
Ngay lập tức một con rồng băng từ giữa hư không hình thành sau đó cắn về phía Xuân Đức, tốc độ của con rồng băng kia không cao nhưng hình thể lại rất lớn.
“ Ầm”
Vì tránh né không kịp nên Xuân Đức phải bất đắc dĩ đón đỡ phát cắn của con rồng băng, ngay lập tức hắn liền bị lực phản chấn mạnh mẽ đẩy lùi về phía sau 5-6 mét.
Nhìn con rồng bằng dài cả gần chục mét đang bảo vệ tên ma pháp sư kia thì Xuân Đức không khỏi cảm thấy đau răng. Đám ma pháp sư nếu bị áp sát thì sẽ giết được rất dễ dàng nhưng nếu không thể tiếp cận được thì khó rồi.
“ Gào gào..”
Ngay lúc Xuân Đức đang tìm đối sách thi con rồng băng kia liền bắt đầu phun băng.
Một luồng hàn khí từ bên trong miệng nó phóng ra bắn thẳng về phía Xuân Đức, luồng hàn khí đi tới đâu thì mọi thứ đều bị đóng băng. Có điều tốc độ di chuyển của hàn khí kia không nhanh cho lắm, Xuân Đức chỉ cần nhảy qua một bên liền có thể né tránh.
Những vào lúc này còn rồng băng kia lại hét lớn, ngay lập tức ở bên trong không trung hình thành ra 20-30 khối băng trùy hướng về phía Xuân Đức lao đến.
Thấy một màn như vậy thì Xuân Đức khẽ hừ lạnh, lúc này hắn không có tiếp tục lui ra sau né tránh nữa mà một lần nữa tiến lên, vừa dùng tốc độ cao để di chuyển, đồng thời cũng lợi dụng nó mà né tránh.
Những khối băng trùy kia tuy tốc độ rất nhanh nhưng nhiều nhất cũng chỉ là sượt qua qua Xuân Đức mà không thể làm tổn thương hắn. Không qua vài cái hô hấp thì Xuân Đức lần nữa tiếp cận tên ma pháp sư kia.
Con rồng băng thấy hắn đến gần thì lúc này dùng cánh quét một cái, Xuân Đức đã đoán trước quỹ tích lúc này quỳ gối trượt trên mặt đất, cánh con rồng bằng chỉ quét ngay sát trên đầu hắn.
Né được con rồng băng, Xuân Đức lúc này tu lực sau đó cùng kiếm chém thẳng xuống tên ma pháp sư đang ở bên trong tấm thuẫn thủy nguyên tố.
Xuân Đức vốn nghĩ rằng tấm thuẫn thủy nguyên tố kia rất khó phá vỡ nhưng không ngờ nó đơn giản quá mức, hắn chém xuống thì chỉ cảm nhận được một lực cản không quá mạnh, chỉ đủ làm suy giảm 3 thành sức tấn công của hắn.
“ Phập.”
Tên ma pháp sư cuối cùng bị hắn chém làm đôi, cùng lúc tên ma pháp sư kia chết thì con rồng băng đang muốn tấn công hắn cũng liền tiêu tán.
Ngay khi giết chết địch nhân cuối cùng thì Xuân Đức lúc này bắt đầu hấp thu sinh mệnh của nguyên tố ma pháp của mấy tên này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.