- --o0o---
Tên thư sinh kia nhỏ giọng nói:
“ Cũng không biết hắn đến từ đâu, có người nói hắn đến từ Triều Tịch Châu nhưng ta không tin, ta không tin một người như vậy ở Triều Tịch Châu lại không có một chút danh tiếng gì.”
Quyên Bạch nhẹ gật đầu đồng ý, hắn cũng không tin một người mạnh như vậy lại đến từ cái nơi chó ăn đá gà ăn sỏi kia. Tiếp sau đó hắn cũng không có tiếp tục hỏi nữa mà cũng lặng yên cùng những người khác ngồi quan sát ba người Xuân Đức nơi xa xa.
……
Quay trở về với Xuân Đức.
Sau khi lắng nghe một hồi Mộng Vân giải thích thì hắn cũng nắm được đại khái thông tin nhiệm vụ lần này.
Nhìn Mộng Vân hắn nói:
“ Hai người các cô đi qua bên kia phổ cập tri thức cho đám kia đi, dù sao về sau cũng cần đám người kia trợ giúp. Mà cũng nói luôn cho bọn hắn biết đừng có nhìn chằm chằm vào ta như vậy, ta rất không thích.”
Mộng Vân nghe xong liền gật đầu sau đó đứng dậy đi qua bên phía đám người cách đó không xa, theo sau nàng còn có Mộng Tước.
Đợi hai người rời đi thì Xuân Đức lúc này mới lấy ra cái nhẫn mà hắn mới phải dùng mệnh mới đổi được. Tâm niệm vừa động, ngay lập tức cái nhẫn màu xanh lục xuất hiện trong tay hắn.
Nhìn chiếc nhẫn như đồ đồng nát với vô số rỉ sét thì Xuân Đức cảm thấy đau răng, hắn còn chưa thấy tiên bảo nào mà lại nhìn giống phế thải thế này. Cái này mà vứt ven đường có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1380512/chuong-1075.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.