“ Không xong rồi đội trưởng.”--- Tên đội viên vừa mới chạy đến hấp tấp nói.
Vô Trần thấy người nọ như vậy thì cau mày nói:
“ Chuyện gì?”
Tên đội viên kia kinh hoàng nói:
“ Là quái vật, quái vật ngày hôm qua lại xuất hiện.”
Vô Trần nghe vậy thì xua tay nói:
“ Đã biết, tránh đường.”
Tên đội viên kia nghe Vô Trần dường như không quan tâm thì lại nói:
“ Quái vật kia rất mạnh, sau khi giết chết 3 người bên chúng ta liền cứu đi nữ nhân có tên Lăng Phỉ.”
Nghe nói Lăng Phỉ được quái vật cứu đi thì Vô Trần thoáng cảm thấy hoang đường cực độ, hắn cố gắng áp chế cơn xúc động, dùng giọng nói bình tĩnh nhất có thể hỏi tên kia.
“ Ngươi xác định là quái vật cứu đi mà không phải người cứu đi chứ?”
Tên đội viên gật đầu như giã tỏi nói:
“ Xác định, là một con quỷ băng có đôi mắt xanh lục, không những ta nhìn thấy mà những người khác đều nhìn thấy. Không tin đội trưởng có thể hỏi bọn họ.”
Vô Trần lúc này sắc mặt âm trầm nói:
“ Đi.”
Nhìn thấy sắc mặt âm trầm của Vô Trần thì tên đội viên kia cũng không dám nhiều lời mà lặng yên cúi đầu đi theo phía sau.
- --o0o---
Cũng vào lúc này nhưng ở một nơi khác.
Bên trong nơi lẩn trốn lúc trước của Xuân Đức, lúc này đây lại xuất hiện thêm một người. Người này không ai khác chính là Mộng Vân. Xuân Đức sau khi khôi phục đên 5-6 thành thì liền đi tìm Mộng Vân. Dù sao nàng ta lúc này vẫn có tác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1380482/chuong-1045.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.