Chương trước
Chương sau
Khi vừa nhìn thấy người này thì Xuân Đức liền đã liên hệ với Vũ Y đang ẩn nấp trong bóng tối. Xuân Đức lúc này dùng việt ngữ truyền âm nói:
" Tiểu Y thấy kẻ vừa mới đến sao? "
Vũ Y ngay lập tức truyền âm lại:
" Đã nhìn thấy, anh hai muốn giết người này sao? "
Xuân Đức lúc này nói:
" Không, là bắt sống. Nhưng phải cẩn thận. Người này là tu sĩ Tình Đạo của Phong Gia. Một khi ra tay là phải ngay lập tức hạ gục kẻ này, anh cảm nhận được sự nguy hiểm từ trên người hắn, ắt hẳn trên người hắn có bảo vật không tầm thường. Em nắm chắc bao nhiêu phần có thể trong một kích liền khiến kẻ kia mất đi lực phản kháng. "
Vũ Y chắc chắn nói:
" Em có chín thành nắm chắc."
Xuân Đức nghe vậy thì khẽ nhíu mày, hắn lúc này truyền âm cho Bóng Ảnh nói:
" Hỗ trợ Tiểu Y."
Nghe được Xuân Đức truyền âm thì Bóng Ảnh không nói một lời liền hóa thành khói đen sau đó dung nhập cùng với Vũ Y. Cùng lúc này Vũ Y cũng bắt đầu hành động, nàng đeo mặt nạ lên sau đó liền biến mất.
Ẩn thân thuật của Vũ Y lúc này đã đạt tới cảnh giới thượng thừa rồi đến ngay cả Xuân Đức vẫn luôn chú ý đến Vũ Y mà khi nàng biến mắt hắn cũng không thể xác định được vị trí hiện tại của nàng ở đâu.
Thực sự mà nói tên tu sĩ Tình Đạo của Phong Gia không quá nguy hiểm, nếu không phải kiêng dè thứ bảo vật không biết tên trên người tên kia thì hắn, Vũ Y cùng Bóng Ảnh đã trực tiếp xuất hiện vây công tên kia. Dù tên kia có mạnh nấy chứ mạnh nữa cũng phải bó tay chịu trói nhưng hết lần này tới lần khác tên này lại mang trên người bảo vật khiến cho Xuân Đức phải kiên kị.
........
Tên tu sĩ Tình Đạo của Phong Gia khi vừa tới nơi đây thì liền đã bị tất cả mọi người nhìn thấy, sau khi nhìn rõ hắn là người nào thì đám tu sĩ nơi đây cả kinh,ngay lập tức cả đám bay qua phía bên này lần lượt từng người đến trước mặt lão ta cung kính chào hỏi.
" Kính chào Phong Lăng tiền bối."
" Kính chào Phong Lăng tiền bối."
" Kính chào Phong Lăng tiền bối."
" Kính chào Phong Lăng trưởng lão."
.....
Mỗi người đi đến trước mặt ông lão đều là mang theo một vẻ mặt tươi cười lấy lòng, có điều lão giả này không thèm nhìn những người trước mặt một cái, lão ta lúc này vẫn đang quan sát nơi vừa diễn ra chiến đấu của Bóng Ảnh, Vũ Y cùng con Khổng tước. Những người bị lão ta không nhìn tới thì sắc mặt xấu hổ, bọn họ ôm quyền nhanh chóng lùi qua một bên.
Duy chỉ có lúc mấy tên thiên kiêu của Phong gia tiến lên chào hỏi thì lão ta mới có phản ứng. Lão nhìn mấy người kia một cái sau đó thì khẽ gật đầu xem như đáp lời. Giống như cũng chỉ chờ có vậy, đám thiên kiêu Phong Gia lúc này trên mặt người nào người nấy đều mang theo vẻ tươi cười sau đó nhanh chóng đứng ra phía sau lão giả.
Người đến nơi đây mỗi lúc một nhiều, người nào đến đây sau khi nhìn thấy tên tu sĩ Tình Đạo của Phong Gia thì đều tiến lên chào lão già Phong Lăng kia một tiếng tiền bối. Sau đó nếu người của hai gia tộc khác thì đi qua một bên đứng, còn người của Phong Gia thì đứng sau lưng của lão giả.
Cũng có nhiều người trong ngày hôm qua có thu hoạch ngoài ý muốn, bọn họ cũng rất thức thời dâng lên cho Phong Lăng lão giả, nếu là món đồ nào lọt vào mắt của lão ta thì lão ta liền cầm lấy sau đó khẽ gật đầu, còn thứ nào không hợp pháp nhãn thì lão ta liền ném nó xuống đất như ném một thứ rác thải vậy.
Những người có đồ vật bị ném trên mặt đất thì cả đám thần tình xấu hổ, sợ sệt, sau khi xin lỗi một thôi một hồi thì liền lui ra phía sau, còn về phần thứ đang nằm trên mặt đất kia bọn họ cũng không dám thu về, sợ đắc tội với đối phương.
Về phần Phong Lăng lão giả sau khi thu xong những vật hiểm mà đám tu sĩ dâng lên thì lại chắp tay sau lưng, bộ dạng lạnh nhạt với mọi thứ. Hắn lúc này ánh mắt chỉ nhìn chăm chú với một nơi.
Nhưng vào đúng lúc này, cũng giống bao lần khác, lúc này đây có một tu sĩ cũng mới vừa bay tới nơi đây. Người này là mộ nam tử thân hình có chút gầy yếu, bộ dạng có chút chật vật, trên thân mặc đạo bào của Lam Gia.
Sau khi đến nơi này liền được những người khác nhắc nhở, người này gật đầu cảm ơn sau đó nhanh chóng đi tới trước mặt Phong Lăng lão giả. Hắn cuối đầu cùng kính nói:
" Kính chào Phong Lăng tiền bối, vãn bối ngày hôm qua may mắn ở bên trong sào huyệt hung thú tìm được một cây Lạp Thiên Phỉ Thúy trưởng thành, biết được tiền bối thích sưu tầm tiên thảo quý hiếm nên vãn bối liền mang đến đây. Mong tiền bối không từ chối, dù nó không đáng là gì nhưng đây là tấm lòng của vãn bối.
Vừa nói người nam tử bộ dạng gầy yếu kia liền lấy ra từ bên trong túi càn khôn một cái hộp gỗ, sau đó bộ dạng như hiến vật quý tiến đến bên cạnh Phong Lăng lão giả. Những người đang ở nơi đây nghe đến Lạp Thiên Phỉ Thúy thì cả đám không khỏi kinh hô thành tiếng, hiển nhiên ai cũng đã nghe nói đến vật kia.
Về phần Phong Lăng lão giả lúc này nghe đến bốn từ Lập Thiên Phỉ Thúy, tuy không có kích động như những kẻ khác nhưng trong mắt lão ta lúc này cũng đã hiện lên tinh quang, nhìn thấy nam tử mang hộp gỗ đưa tới trước mặt mình thì lão ta ngay lập tức phất tay thu lấy. Cầm trong tay chiếc hộp gỗ lão ta không kiềm chế được nỗi lòng mà ngay lập tức mở hộp ra.
Nhưng ngay vào lúc hắn vừa mở cái hộp ra thì một luồng hấp lực cực lớn hút hai bàn tay của lão ta lại, ngay lập tức lão liền cảm thấy không ổn, trên người lão ta ngay lập tức hiện lên ánh sáng màu vàng(hộ thể tiên khí),cùng lúc đó ánh mắt lão ta hung ác nhìn về phía nam tử vừa đưa cái hộp cho bản thân.
Nhưng vừa nhìn lại thì đồng tử của lão ta không khỏi thít chặt, lão nhìn thấy hai vệt kim quang nhanh chóng hướng phía ngực lão đâm tới, cảm nhận được khí tức từ hai vệt kim quang kia thì lão liền cảm thấy cực độ nguy hiểm. Lão ngay lập tức muốn tránh đi.
Nhưng còn chưa để lão làm ra thêm bất kì phản ứng nào khác, vệt kim quang kia đã đâm lên trên hộ thể tiên khí màu vàng bên ngoài.
" Rắc rắc..."
Chỉ vừa mới va chạm thì hộ thể tiên khí liền bị phá tan, hai vệt kim quang kia tốc độ không giảm đâm thẳng vào ngực lão. Hai âm thanh " Phúc phúc " vang lên.
Ngay khi kim quang đâm xuyên vào trong ngực thì lão giả Phong Gia cả người liền run lên bần bật, hai mắt đờ đẫn,ngay sau đó lão liền gục xuống.
Quá trình ám sát vô cùng nhanh chóng, khi tất nhưng người nơi đây còn chưa nhìn rõ cái gì thì lão giả có tu vi Tinh Vương Tiên Cảnh viên mãn của Phong Gia đã bị hạ gục.
Nhìn thấy lão giả bị hai cây đao màu vàng xuyên qua ngực, hai chân quỳ trên mặt đất, đầu gục xuống thì đầu óc của tất cả mọi người nơi đây đều trống rỗng, cả đám không dám tin vào mắt mình. Không gian thoáng cái tĩnh lặng như chết.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.