Chương trước
Chương sau
Đang ở bên trong bảo khố của Long Tộc thu thập tài vật thì Bóng Ảnh cùng Vũ Y lúc này đồng thời nghe thấy âm thanh làm cho người ta khó chịu. Ở bên cạnh bọn họ Sói Mập sau khi nghe thấy âm thanh kia thì liền cả người run lên bần bật, Vũ Y thấy vậy thì lúc này khẽ vung tay lên một cái, một luồng hào quang huyết sắc ngay lập tức bao vây lấy Sói Mập vào bên trong. 
Không bị ảnh hưởng bởi ma âm từ tế đàn nữa, Sói Mập ngay lập tức khôi phục lại bình thường. Bóng Ảnh lúc này cười nói:
" Xem ra đại ca bắt đầu rồi, chúng ta cũng nhanh lên một chút thu thập nơi đây rồi đi tới tế đàn thôi."
Vũ Y lắc lắc đầu đáp:
" Ngươi đi một mình đi, ngươi ra ngoài đó giúp ca ca một tay, còn ta cùng Tiểu Kim vẫn phải tiếp tục thu thập nơi đây nếu đi ca thì ai thu thập tài bảo nơi này nữa. Với xong nơi này còn những nơi khác nơi khác nữa. "
Bóng Ảnh gật đầu nói:
" Ừm. Vậy ta đi qua giúp đại ca. Đám con rối kia ta để lại cho Tiểu Y ngươi, có việc gì thì nhớ thông báo cho ta cùng đại ca biết."
Vũ Y phẩy phẩy tay, bộ dạng rất không vui nói:
" Đi đi, đi đi, ngươi cũng giống ca ca, suốt ngày xem ta như tiểu hài tử vậy, ta lớn rồi. Đừng có suốt ngày như vậy."
Bóng Ảnh cười hắc hắc nói:
" Ha ha, cái này là ta bị đại ca ảnh hưởng nên mới thành ra như vậy. Được rồi ta đi đây."
Nói xong thì Bóng Ảnh liền hóa thành một luồng khói đen tan biến khỏi nơi đây. Sau khi Bóng Ảnh rời đi rồi thì trên khuôn mặt đang phiền muộn của Vũ Y bỗng nhiên thay đổi, nét phiền muộn mới vừa rồi đã không thấy đâu nữa mà thay vào đó là một nụ cười thật tươi, thật xinh đẹp. Còn vì sao nàng bỗng nhiên cười lên như vậy thì chỉ có nàng mới biết.
Sói Mập ở bên cạnh thấy như vậy thì cũng nghi hoặc không thôi, nó có chút không rõ vì sao bà cô khó tính này đột nhiên lại cười lên, nhìn thấy cái nụ cười kia thì Sói Mập không hiểu vì sao trong lòng đột nhiên có chút bất an.
Tiếp sau đó thì Vũ Y cùng Sói Mập nhanh chóng di chuyển khắp bảo khố của Long Tộc để thu thập tài bảo, thu thập tài bảo thì không tốn bao nhiêu thời gian nhưng việc phải phá giải những trận pháp cùng cấm chế các kiểu thì rất tốn thời gian.
Nhưng cũng phải công nhận một điều, bảo khố của cả một tộc quả thực vô cùng nhiều. Từ tiên khí bảo vật các loại, cho đến nội đan, tinh thạch, đan dược, phù chú cũng là nhiều vô cùng. Tuy mới đi hơn phân nửa cái bảo khố thôi nhưng tài vật thu về được còn nhiều hơn một ít so với lần trước thu được tại Bàn Long Thành.
Nếu như có thể thu thập tất cả tài vật ở bên trong địa bàn Long Tộc thì tài phú thu về còn lớn hơn rất nhiều. Nhưng điều đó là không có khả năng, thứ nhất là không đủ nhân lực để làm thứ 2 là không có nhiều thời gian đến vậy.
Vũ Y bây giờ cũng phải tranh thủ thời gian tìm kiếm các nơi cất giấu tài vật, nhanh chóng phá giải cấm chế rồi thu hoạch tài vật, vì sau khi Xuân Đức tiến hành xong huyết tế thì ngay lập tức lại sẽ rời đi mà không lưu lại quá lâu nơi đây. 
Việc cả một phân chi của Long Tộc, có số lượng hàng chục tỷ thành viên bỗng nhiên biến mất sẽ không giấu được tai mắt của các tộc quần khác. Với cũng không phải không có cá lọt lưới nên cường giả các tộc rất nhanh sẽ đi tới đây. Nhanh thì 4 ngày, chậm thì 7 ngày. Nơi này sẽ bị cường giả đỉnh cấp của các tộc bao vây.
- --o0o---
Địa bàn của Long Tộc, bên trên bầu trời.
Lúc này đây bên trên bầu trời của Long Tộc đã biến thành một biển máu, một biển máu đúng theo nghĩa đen. Không biết bao nhiêu là tinh huyết của các thành viên Long Tộc sau khi bị rút ra liền được đưa về tế đàn bạch cốt.
Nhưng số lượng máu tươi quá nhiều khiến cho tế đàn bạch cốt cùng Quỷ Kiếm không có hấp thu kịp nên dồn lại thành một biển máu lơ lửng phía bên trên bạch cốt tế đàn. Long tộc thì biết rồi, hình thể một con rồng nhỏ của lớn hơn nhân tộc không biết bao nhiêu lần, vì vậy số lượng tinh huyết rút ra cùng là nhiều vô số kể. Chưa kể đến các đại năng Tinh Vương Tiên Cảnh của Long Tộc, bọn họ chính là một cái hồ máu, rút mãi chưa thấy cạn.
Lúc này một kì cảnh xuất hiện, từ biển máu trên trời đổ xuống một dòng thác, một dòng thác máu. Dòng thác máu kia đổ thẳng lên thân Quỷ Kiếm, sau đó đổ vào bên trong tế đàn bạch cốt. Cảnh tượng như vậy nhìn vô cùng đẹp mắt.
......
Ở bên cạnh bạch cốt tế đàn lúc này còn hai quả cầu vô cùng lớn. Một quả cầu màu đen đường kính hơn một dặm liên tục hấp thu tinh hoa hắc ám từ khắp các phương bay về. Một quả cầu khác chính là tinh hoa sinh mệnh có màu xanh như lá cây, phát ra ánh sáng nhu hòa. Hai quả cầu này lần lượt bị Bóng Ảnh cùng Xuân Đức cắn nuốt. 
Xuân Đức vốn dĩ đã đạt đến tình trạng viên mãn, có thể tấn thăng lên sinh mệnh cao hơn nhưng lại không có đủ điều kiện để tấn thăng. Vì vậy hắn cắn nuốt cũng không phải cho bản thân mà là cho những bản mệnh bảo vật của hắn.
Bàn về tốc độ cắn nuốt thì Bóng Ảnh đứng đầu, bạch cốt tế đàn đứng thứ 2, Quỷ Kiếm thứ 3 còn Xuân Đức đứng chót.
Tinh hoa hắc ám trong cả một địa bàn của long tộc còn nhiều hơn cả biển máu phía bên trên đầu lúc này nhưng tốc độ Bóng Ảnh cắn nuốt quá nhanh khiến cho nó chỉ có thể co cụm thành một quả cầu khá lớn mà thôi. Bóng Ảnh sau khi cắn nuốt nhiều tinh hoa hắc ám như vậy thì nhanh chóng khôi phục, không qua bao lâu đã đạt tới đỉnh.
Tiếp sau đó Bóng Ảnh lại dùng tinh hoa hắc ám để tự gia cường năng lực thần thông của bản thân, lấy tinh hoa hắc ám để gia tăng năng lực thần thông đây cũng là một năng lực bẩm sinh của Bóng Ảnh. Hắn nếu có dư thừa tài nguyên(tinh hoa hắc ám) thì rất nhanh hắn sẽ trở nên mạnh mẽ, thần thông không cần luyện lập cũng có thể đạt tới trình độ đăng phong tạo cực. Vô cùng bá đạo. Khí tức nguy hiểm của Bóng Ảnh nhanh chóng gia tang theo thời gian.
So với Bóng Ảnh thì Xuân Đức lại có vẻ phế hơn rất nhiều, ngoại trừ việc có thể cắn nuốt được sinh mệnh tinh hoa cùng sinh hồn để nhanh chóng lớn mạnh thì hắn chẳng có gì đặc biệt cả. 
Hấp thu thiên địa tiên khí cũng không hấp thu được, kỹ năng cũng phải tự thân lĩnh ngộ, đến cả thiên phú sau khi thức tỉnh rồi cũng phải rèn luyện không là sẽ tự mất đi..... Cái gì cũng phải tự thân làm, chẳng được ông trời ưu ái cho cái gì. 
Mà cái việc hấp thu sinh mệnh cùng sinh hồn cũng đâu có gì lợi hại, ngoại trừ việc không có lưu lại hậu hoạn về sau, có thể bổ sung gấp năng lượng lúc bí bách thì không được tích sự gì khác. Cái này cũng cần thời gian để chuyển hóa cũng lâu thấy bà nội luôn, với đâu phải lúc nào cũng có mà cắn nuốt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.