- --o0o---
Sau một lúc lâu mà vẫn không thể làm gì được Xuân Đức thì Nhạn Tuyết lúc này mới dừng lại, chấp nhận Xuân Đức lợi hại hơn nàng.
Nhìn ca ca vẫn đang nở một nụ cười ôn hòa hướng về phía mình thì Nhạn Tuyết trong lòng tự dưng bốc lên một chút gì đó không vui, nàng " hừ" nhẹ một cái sau đó thu kiếm vào trong nhẫn chứa đồ, tiếp đó một mình đi qua một bên ngồi tự kỷ.
Nhìn thấy một màn như vậy Xuân Đức lại cảm thấy đau răng, đúng là nữ nhân có khác suy nghĩ cũng thật quái đản. Hắn tiến lại gần cô nàng nhẹ giọng hỏi:
" Muội làm sao nữa vậy, tự dưng lại dỗi rồi? "
Nhạn Tuyết lại khẽ hừ nhẹ một cái, sau đó quay qua bên khác. Một bộ ta không vui ngươi đừng có nói chuyện cùng với ta.
Linh quang chợt lóe, Xuân Đức lúc này lại thay đổi một bộ dạng, hắn cười bí hiểm nói:
" Huynh có thứ này muốn tặng cho muội, muội có muốn nhìn qua một chút không? "
Nhạn Tuyết nghe ca ca nói có thứ muốn tặng cho mình thì ngay lập tức thay đổi một ít thái độ, nàng quay qua nhìn hắn, bộ dạng vân lạnh lùng nói:
" Đâu, đưa muội xem là thứ gì."
Vừa nói nàng vừa đưa tay ra hướng về Xuân Đức muốn đồ vật.
Nhìn điệu bộ của cô nàng, Xuân Đức khóe miệng khẽ nhếch lên, hắn có được độc tâm thuật nên cũng biết được con bé hay dỗi này đang nghĩ cái gì. Có điều suy nghĩ cùng hành động của con bé này có phần không thống nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1380290/chuong-855.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.