Ánh mắt của những người trong buổi tiệc nhất thời đều nhìn về phía ba người, nhất là khi thấy tư sắc của Cửu Công Chúa thì đám nam nhân bên trong này đều không khỏi hai mắt mở lớn, nhìn chằm chằm không rời. Thi thoảng lại nuốt một ngụm nước miếng.
Sáu người Tôn Như Sơn cũng không ngoại lệ, bọn họ lúc này cũng đều đang nhìn về phía ba người Tôn Khánh Nguyên nhưng thần sắc của mỗi người lại khác nhau. Người thanh niên tên Tào Khắc lần đầu tiên khi nhìn thấy Tôn Khánh Nguyên thì đã phán một câu:
" Người này rất lợi hại không thể xem thường."
Những người khác cũng đều gật nhẹ đầu, duy chỉ có Tây Lan Đức là có chút không phục, hắn lúc này đứng dậy nói lớn:
" Ta là Tây Lan Đức, là tam thiếu gia của Hổ Phách Gia Tộc, làm sao? Ta nói không đúng sao, nếu ngươi cảm thấy không phục có thể đến so vài chiêu? "
Ở bên cạnh Tôn Như Sơn thấy vậy thì ôn hòa mỉm cười:
" Mọi người đều là bằng hữu, đâu phải cứ gặp mặt là đánh. Theo ta thấy mọi người nên ngồi xuống nói chuyện với nhau mới ta tốt nhất. Đúng không nào."
Nhưng lúc này Tào Khắc lại lên tiếng:
" Cái này Tôn huynh nói không sai nhưng mà người trẻ tuổi chúng ta luôn luôn cần phải mài luyện bằng không sau này không thành nghiệp lớn, ta cũng muốn cùng vị bằng hữu đây lĩnh giáo vài chiêu."
Khóe miệng Tôn Như Sơn có chút giật giật, hắn biết Tào Khắc là người hiếu chiến nhưng không ngờ lại là cái dạng này, thấy người khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1380268/chuong-832.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.