Không qua bao lâu thì tất cả thương thế trên người nàng ta liền đã khôi phục như lúc ban đầu, ngay cả hai cánh tay bị cụt lúc này đây cũng đã khôi phục lại. Thương thế đã khôi phục nàng ta liền mở mắt ra, trong đôi mắt khi nhìn qua hai người Mộng Hồng Trần thì xẹt qua một tia xem thường.
" Nói những gì các ngươi biết về chủ nhân của các ngươi." Nữ nhân này dùng giọng nói không cho cự tuyệt nói ra, có lẽ hàng ngày nữ nhân này ở địa vị cao cao tại thượng quen rồi.
Nhưng ngay khi nàng ta tưởng rằng Mộng Hồng Trần cũng nữ hộ vệ sẽ khép nép thưa bẩm giống như cách đây không lâu thì một việc khá bất ngờ phát sinh.
Cả hai người Mộng Hồng Trần cùng nữ hộ vệ đều dùng ánh mắt đáng thương nhìn nàng ta, ánh mắt của hai người đều không hề che giấu sự thương hại.
" Hai người các ngươi đây là có ý gì? " Nữ tử kia lạnh giọng hỏi, trong đôi mắt nàng ta hiện lên sự lạnh lẽo.
Lắc lắc đầu. Mộng Hồng Trần nhìn nàng ta thản nhiên cười nói:
" Ngươi bây giờ cũng chỉ là một con chó của chủ nhân như hai người bọn ta mà thôi, à không còn không bằng chúng ta nữa, không cần phải thể hiện cái gì trước mặt chúng ta."
Bị nói là chó thì nữ nhân kia liền giận quá thành cười, nàng cười lớn nói:
" Ta là cỡ nào thân phận mà thứ sâu kiến như các ngươi có thể so sánh, hừ, chủ nhân của các ngươi sao, tên ngu ngốc kia bây giờ tự thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1380252/chuong-816.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.