[ Cảm ơn quà tết của Béo Tròn. Cảm ơn các bạn hoanglan31,tuyetnhi01,cody111 và những người khác đã ủng hộ np cho mình. Chúc cả nhà một buổi tối vui vẻ.]
[ Chương này mình dùng "điệp " với "bươm bướm " hơi có lộn xộn mọi người thông cảm.]
***
Sau khi thoát khỏi cái khu rừng mắc dịch tối tăm âm u kia thì mọi người tiến vào một thảo nguyên bao la bát ngát nhìn một cái mà không thấy điểm cuối, nơi đây quả thực nhìn rất đẹp, mặt đất thì toàn hoa hoa thảo thảo cùng vài loại động vật nhỏ. Hơn thế nữa nơi đây còn có ánh nắng dịu nhẹ cùng những cơn gió nhẹ. Một khung cảnh yên bình
Có điều đây chỉ là vỏ bọc bên ngoài mà thôi. Che giấu bên trong cái vỏ bọc kia là sát cơ khắp nơi. Sau khi tiến vào bên trong thảo nguyên này thì mọi người không có đi bộ nữa mà phi hành trên trời, còn hỏi vì sao không tiếp tục đi bộ nữa thì là vì ở trên hay ở dưới cũng nguy hiểm như vậy thôi.
Ngay khi bọn họ vừa phi hành được gần 2 vạn dặm thì nhìn thấy phía chân trời một mảnh đỏ rực như là màu máu, cùng lúc đó là những tiếng động " ầm ầm" khiến đất rung núi chuyển, thấy cảnh này cả 7 người đồng thời dừng lại.
Xuân Đức lúc này chăm chú quan sát thì liền phát hiện ra thứ khiến cả vùng trời đỏ rực kia chính là vô tận bươm bướm màu đỏ hình thành. Bọn nó cũng không lớn lắm mỗi con chỉ to bằng khoảng 2 bàn tay người lớn, toàn thân đỏ rực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1380224/chuong-789.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.