Sát ý sau một đêm tu luyện thanh tâm quyết vừa được áp chế không bao lâu lúc này lại bùng lên, đôi mắt Xuân Đức xẹt qua một tia lãnh ý. Ngay lập tức Xuân Đức liền đổi một bộ mặt, từ bộ dạng ôn hòa lúc ban đầu biến thành một kẻ mười phần nguy hiểm, hắn lúc này cũng hắc hắc cười.
" Hắc hắc. Vậy thì ở lại cùng với nhau cho vui. Hồ Nhất Khôn ngươi còn định nấp ở một bên nhìn gì nữa nhanh ra đây giúp ta mang ba người này vào trong, còn lại thì giết sạch."
Nghe Xuân Đức nói vậy thì người thanh niên kia lúc này lại cười to.
" Ha ha. Ngươi đây là tính làm gì? Tình hù dọa trẻ con sao, ngươi cho rằng ngươi vẫn là đại công tử của Tôn gia như trước kia. Ha ha. Này, có giỏi thì bắt ta đi, ta đứng ở đây."
Không những tên này mà những người khác lúc này cũng cười lên ha hả, bọn họ giống như là vừa nghe được câu chuyện buồn cười nhất của năm vậy. Cả đám đều dùng ánh mắt như nhìn thằng ngu nhìn Xuân Đức.
Nhưng vào ngay lúc này khi những người kia đang lớn tiếng cười to thì cả đám liền ôm lấy cổ, hai mắt trợn ngược rồi nằm lăn ra trên mặt đất, cả người co giật liên hồi. Cùng lúc này một bóng đen hiện ra, người này không ai khác chính là Hồ Nhất Khôn, hắn run run nói:
" Chủ nhân xin thứ tội, thuộc hạ chỉ là muốn..."
Xuân Đức không để cho Hồ Nhất Khôn nói hết, hắn nhìn qua lãnh đạm nói:
" Ta cảm thấy ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1380219/chuong-784.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.