Hai người Xuân Đức cùng Long Linh Nhi đều nghe tiếng quát nhưng cả hai cũng không có dừng lại bước chân mà vẫn tiếp tục bước đi. Vẻ mặt Xuân Đức lúc này cũng chẳng hề có chút thay đổi nào, hắn vẫn cứ như thường, bình thản bước đi từng bước theo phía sau Long Linh Nhi.
Không qua bao lâu thì hai người đã đối mặt với đội chấp pháp, những người này không ngờ lại tạo thành hàng ngăn trở đường đi của hai người, có điều mấy người kia khi thấy Long Linh Nhi thì đều tự động tách ra hai bên cung kính chào:
" Xin chào thánh nữ."
Lúc này đây Long Linh Nhi cũng không có thèm liếc mấy tên này lấy một cái, nàng như một con thiên nga trắng cao ngạo bước đi qua mấy người này. Những người kia cũng chỉ dám cúi đầu mà không ai dám nói điều gì.
Xuân Đức lúc này cũng đi theo ở phía sau, có điều Long Linh Nhi thì được thông qua, còn hắn thì bị một tên trung niên có khuôn mặt ngăm đen ngăn lại. Người kia gằn giọng quát:
" Tôn Vân, ngươi muốn đi đâu, sự việc nơi này ta nghi ngờ có liên quan đến ngươi."
Xuân Đức lúc này thì cảm thấy thực phiền thức, hắn lúc này thầm hận cái tên Tôn Vân kia, sống kiểu mẹ gì mà bị cả thiên hạ cưỡi lên đầu, bây giờ tới cả một con chó săn cũng dám cắn loạn.
Xuân Đức nhìn qua tên trung niên hỏi:
" Ngươi tên là gì? "
Tên trung niên kia ưỡn ngực ngẩng cao đầu nói:
" Ta tên Tôn Hiệp, là người của bát thiếu gia chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1380181/chuong-746.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.