Đang đi theo phía sau Xuân Đức, mấy người Thiên Bình còn chưa tỉnh hồn lại bị cử động của hắn dọa cho nhảy dựng lên. Bọn họ nhìn cái thi thể không đầu đang lăn trên mặt đất, sau đó lại nhìn hắn một cái, nhìn thấy cái vẻ mặt lạnh tanh chỉ hiện lên một ít thần sắc chán ghét thì cả đám không tự chủ nuốt nước miếng ực ực.
Bọn họ tự dưng cảm thấy Xuân Đức thật xa lạ, xa lạ như chưa từng quen biết. Bọn họ biết đến hắn là một người ôn hòa ít nói chứ không phải là một kẻ giết người không nháy mắt như lúc này. Nhìn biểu cảm hờ hững khi vừa giết chết một Sinh Tử Tiên Cảnh của hắn thì không nói đến mấy người Thiên Hoa, Thiên Bình mà ngay cả những người khác ở nơi đây cũng cảm thấy đáy lòng lạnh ngắt.
Tên thanh niên áo bào đen đang giao thủ với nữ nhân băng lãnh có linh giác cực kì nhạy bén, hắn nhìn về phía Xuân Đức cảm thấy người kia không phải là một hộ vệ được thuê đơn giản như trong tài liệu nói. Không một chút do dự sau khi ép cho nữ nhân băng lãnh kia không thở nổi thì hắn bất ngờ quay người bỏ chạy, mặc kệ đám thuộc hạ đang còn ở nơi đây.
Nhưng vào lúc này một giọng nói mang theo sự âm hàn thấu xương vang lên.
" Ai cho ngươi chạy? "
Nghe được âm thanh lạnh giá kia thì thanh niên mặt sẹo không dám quay đầu lại mà chạy càng nhanh hơn, hắn không do dự sử dụng huyết độn thuật biến thành một vệt sáng đỏ cấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1380157/chuong-723.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.